ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 345

Nhanh chóng bàn bạc xong, chuẩn bị xuất phát. Bành Dã quay lại

nhìn một cái.

Trình Ca đang dựa vào thành xe hút thuốc lá, cảm nhận được ánh

mắt Bành Dã, cô quay lại nhìn. Ánh mắt anh chưa bao giờ tỉnh táo
kiên định như lúc này. Trong lòng cô đã có dự cảm, đã đến thời
khắc biệt ly.

Ngón tay kẹp thuốc khẽ run lên, cuối cùng cũng ổn định lại. Cô

bình tĩnh nhìn anh đi tới chỗ cô, chờ đợi anh nói lời chia ly không thể
tránh né, trọng đại, tạm thời.

Bành Dã đi tới chỗ Trình Ca, nhìn Ni Mã trói chặt ba người kia lại,

nói: “Trình Ca, em và Đạt Ngõa lái xe của bọn họ, đưa bọn họ về
trạm”.

Trình Ca hút thuốc, sắc mặt hơi trắng xanh trong gió lạnh.

Cô không nhìn anh, cũng không lên tiếng, chỉ yên lặng như vô

số lần trước đây.

Bọn họ đứng bên cạnh cánh rừng màu vàng, lá cây vàng rực làm

người ta hoa mắt.

Nổi gió rồi.

Bành Dã nhìn bầu trời xám xịt, nói: “Tuyết sắp rơi rồi, đeo

găng tay vào”.

Trình Ca không nói gì.

Anh cầm cổ tay cô, kéo cô sang một bên, thấp giọng: “Sao không

nói gì? Tối hôm qua đã nói rồi còn gì?”

Trình Ca không nghĩ gì, ngẩng đầu nói: “Ừ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.