ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 2 - Trang 357

“Yên tâm, đều chuẩn bị tốt rồi. Ha ha, may mà cậu nghĩ ra kế

đến tìm A Hòe, cho Chồn Đen một cơ hội đặt bẫy lừa cậu, nếu
không chỉ sợ hắn sẽ từ bỏ cơ hội giao hàng lần này”.

“Vâng”.

Chạy thẳng về phía nam, Trình Ca phát hiện điểm đến là Nhật

Sắc Cương, không phải là Dương Hồ.

“Còn bao lâu nữa thì đến?” “Mười phút”.

Nhật Sắc Cương nằm cách thị trấn Phong Nam mấy chục cây

số về phía bắc, lưng chừng núi có một mỏ muối bỏ hoang, khu
nhà máy vách nát tường xiêu, khu khai thác muối hầm hố chằng
chịt. Cảnh tượng hoang tàn u ám.

Bốn bề yên lặng, trên mặt tuyết trống trơn.

Lão Trịnh và đội ngũ của mình mai phục trong lùm cây phủ

tuyết, từ xa xa nhìn thấy xe mục tiêu chạy lên trên sườn núi, chậm
rãi chạy tới lối vào mỏ muối rồi dừng lại chờ đợi gì đó. Không lâu
sau, mấy người đi do thám từ bốn phương tám hướng chạy tới bên
cạnh xe báo cáo tình hình.

Xem cách ăn mặc thì đây là người mua. Lão Trịnh nín thở.

Đêm hôm qua, anh ta và Bành Dã đã trao đổi.

“Lão Thất, trong đội đã bàn bạc rồi, đối phương sẽ có người

canh gác, đợi đến lúc bọn chúng giao dịch chúng ta mới ập vào thì
Chồn Đen sẽ chạy mất. Chỉ có thể mai phục rồi vây quét. Đội phó
lo lắng mai phục từ sớm sẽ lộ hành tung, theo đề nghị của cậu thì
buổi sáng bọn anh đến mai phục luôn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.