ANH CHỈ CẦN EM - Trang 184

dạy bảo, không lại cho rằng toàn thể đàn ông thành phố này đều mong
ngóng được anh lâm hạnh không bằng”.

Liêu Duy Tín cười lớn: “Anh còn dám lâm hạnh ai nữa, không bị em

lâm hạnh là đã tốt lắm rồi”.

“Được thôi, vậy thì tối nay vậy”, Bạch Ký Minh chớp mắt.

Cảm thấy nguy hiểm, Liêu Duy Tín liền cười hì hì: “Đợi đến lúc em

đè được anh đã rồi nói”.

Bạch Ký Minh bĩu môi: “Hứ, ai thèm, mệt bỏ xừ”.

Liêu Duy Tín không ngốc đến mức tiếp tục chủ đề nguy hiểm này, vội

tăng tốc lái xe về phía sân tennis.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.