ANH CHỈ CẦN EM - Trang 186

Bạch Ký Minh gật đầu.

Liêu Duy Tín nhíu mày: “Sao lúc nào em cũng như vậy, anh đã bảo có

chuyện gì cũng phải bàn bạc với anh mà, chuyện lớn thế này, sao em không
nói sớm?”.

“Có gì mà phải bàn bạc? về nhà đón Tết không được sao?” Bạch Ký

Minh

nhún vai, mặt mày thản nhiên như không.

Liêu Duy Tín chán chường thở dài: “Nhưng anh cùng em về thì lại

khác. Ký Minh, em phải cho anh chút thời gian, cũng để cho bố mẹ em có
sự chuẩn bị về

tâm lý chứ”.

“Có gì mà phải chuẩn bị? Em đã nói cho họ biết từ lâu rồi còn gì?”

“Nhưng họ đã đồng ý chưa? Em quên mẹ em đã phản ứng như thế nào

rồi à?

Mẹ em căn bản là không chấp nhận nổi.”

“Thế nên mới phải về, về nói với họ, chúng ta muốn ở bên nhau.”

“Em tùy tiện quá.” Liêu Duy Tín cố gắng thuyết phục Bạch Ký Minh:

“Lần trước em đột nhiên về nhà công bố sự thật, anh hoàn toàn không tán
thành. Ký Minh, chúng ta từ lúc quen nhau đến nay mới được nửa năm, chỉ
vừa mới thích ứng với sự thay đổi này, vừa mới có dũng khí để đối mặt với
hiện thực, làm sao có thể chống đỡ thêm đòn tấn công khác? Còn bố mẹ
em, biết quan hệ của chúng ta mới được vài tháng, hy vọng và dự định hơn
hai mươi năm nay của họ bị sụp đổ, họ có thể dễ dàng tha thứ hay cảm
thông chúng ta hay không là chuyện còn chưa biết. Nếu lúc này chúng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.