ANH CHỈ CẦN EM - Trang 231

Càng nói giọng cậu càng nhỏ, cuối cùng chỉ còn là tiếng nghẹn ngào

sâu trong cổ họng. Nước mắt không kiềm chế được cứ thế rơi, Bạch Ký
Minh quỳ xuống mặt băng, lạnh giá, u tối, cô đơn và bi thương đan vào
nhau thành một tấm lưới dày đặc, cuốn chặt lấy cậu.

Không có lối thoát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.