ANH CHỈ CẦN EM - Trang 42

Ánh mắt ba người chạm nhau giữa không trung, còn chưa hiểu ánh

mắt đối phương đang ẩn giấu điều gì thì Đường Lâm ngồi bên đã nói rất to:
“Tiểu Bạch, cậu quen giám đốc Đỗ à?”.

Bạch Ký Minh khẽ gật đầu: “Vâng, chúng tôi là bạn học thời đại học”.

Đường Lâm cười lớn: “Vậy thì càng hay, Tiểu Bạch, qua đây, ngồi cạnh
giám đốc Đỗ”.

Liêu Duy Tín nhìn Bạch Ký Minh mỉm cười ngồi xuống, Đỗ Tử

Thành hạ giọng hỏi mấy câu, hình như có đưa mắt nhìn anh một cái. Bạch
Ký Minh không ngẩng đầu, khẽ trả lời một câu, sau đó khuôn mặt Đỗ Tử
Thành liền lộ vẻ thoải mái.

Tiếng chạm cốc, trò chuyện, cười đùa thi nhau vang lên, Liêu Duy Tín

chỉ chăm chú nhìn con người đó. Bạch Ký Minh vẫn bình thản, thấp giọng
nói chuyện với Đỗ Tử Thành. Đỗ Tử Thành là diễn viên hài bẩm sinh, chỉ
mấy câu đã làm người khác cười nghiêng ngả. Bạch Ký Minh rất vui, một
lúc lại giơ tay che mắt che miệng cố nhịn cười.

Bạch Ký Minh lúc nào cũng thế, cho dù vui vẻ cỡ nào, cậu cũng

không bao giờ bật cười sảng khoái. Hai người cuộn tròn trên sô pha xem
phim hài, Bạch Ký Minh thường dựa vào vai Liêu Duy Tín, cười đến co
người thành một đống, nhưng chẳng nghe thấy âm thanh gì. Liêu Duy Tín
nói cậu hợp đóng kịch câm, nếu sinh

ra thời Vua hề Sắc lô chắc chắn thành minh tinh lớn. Bạch Ký Minh

không phục: “Tôi có câm đâu”. Liêu Duy Tín thủ thỉ vào tai cậu: “Câm
cũng được, chỉ cần trên giường biết kêu là ổn”. Bạch Ký Minh tức mình
đạp anh xuống sàn nhà.

Đỗ Tử Thành gắp một miếng sườn dê vào bát Bạch Ký Minh. Bạch

Ký Minh thích ăn thịt dê sao? Cái này Liêu Duy Tín không hề biết. Chiều
nào Bạch Ký Minh cũng gọi điện hỏi anh: “Hôm nay muốn ăn gì?”. Liêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.