ANH CHỈ MUỐN NẮM TAY EM THÔI - Trang 40

Niềm tự hào của anh đánh thức sự tự hào trong cô, “Quán trọ Snowberry
cũng thế. Tổ tiên của tôi cũng ở đây từ hồi có cụ kị của anh đây”.

“Thế à ?”. Anh chỉ vào chiếc bình thủy. Nhân cơ hội này ánh mắt anh mới
dứt khỏi cô, “Cà phê, sô-cô-la hay nước đun sôi còn nóng, uống gì tùy cô
nhé. Bữa trưa có đồ cay. Pho-mát vừa cắt để trong bình kia, kem chua trong
lọ này, còn kia nữa là rau và nước sốt”.

“Nghe cũng tươm tất đấy”. Cô miễn cưỡng thừa nhận.

“So với đàn ông ấy hả?” Anh tháo nắp một hộp, lập tức khói tỏa ra không
trung. Mùi ớt cay nồng xộc vào mũi, làm cô ứa nước miếng.

Cô nhún vai, “So với một anh nhà giàu”.

Anh nhướn mày, “Thế lúc trước cô tưởng là có gì?”

Cô nhún vai tiếp, “Lại một bữa tối lung linh n đến phát nhàm ở một chỗ
tuyệt đẹp nào đó không in giá lên thực đơn, tác phong bồi bàn trịnh trọng
như đưa đám, còn tên các loại rượu thì dài bằng cả cuốn danh bạ”.

Anh chăm chú nhìn cô, nét mặt anh bình thản, khó đoán được liệu anh có bị
chạm tự ái không, “Nếu tôi làm thế thật, chắc cô sẽ nghĩ tôi đang tìm cách
gây ấn tượng”.

Anh ta không biết cách pha trò hay đang nói nghiêm túc vậy? “Hóa ra
không phải anh đang gây ấn tượng à?”

Anh đổ món thịt bò cay đặc sệt vào tô, cầm thêm cả một cái ca và thìa, rồi
chuyển sang phía cô, “Nếu thế thì cô đã biết. Ăn đi kẻo nguội”.

Cô nhíu mày, cố ngẫm lại xem ý anh là gì, rồi hớp một miếng thịt cay. Vị bò
rất đậm lan ra trên lưỡi, “Ừm. Ngon thật”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.