ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 239

quay mặt đi lướt qua trước anh, mới đi được vài bước thì thấy anh ta gọi
giật, “Cốc Quân Nhan?”

Cốc Tử vốn đã cho rằng người này không tốt lành gì, định bụng nếu anh

ta giở trò thì sẽ ra tay ngay, nào ngờ anh ta lại gọi chuẩn xác tên cô, cô tò
mò nhướng mày.

“Đúng là cậu rồi, không nhớ mình sao?” Người đàn ông nọ mỉm cười,

sải bước tới chỗ cô.

Cốc Tử lưỡng lự mấy giây, “Ồ, tôi nhớ ra rồi, tôi đã gặp anh ở công ty,

tầng năm, bộ phận khai thác thị trường, anh tên gì ấy nhỉ…” Hình như là
hôm qua, Miêu Miêu có nói với cô chuyện công ty mới tuyển một anh
chàng đẹp trai vào làm ở bộ phận khai thác thị trường ở tầng năm, lúc đó cô
đang mải nhắn tin với Trần Kiều nên không chú ý lắm.

“Tiểu Cốc Tử, mình Bỉ Cốc đây, vẫn chưa nhớ ra sao?” Anh ta toét

miệng ra cười rồi làm mấy động tác rất trẻ con.

Cốc Tử nhận ra mấy động tác đó, nhất là động tác một tay làm hình chữ

bát rồi đặt dưới cằm, đó là động tác cô thường làm khi chụp ảnh. Cô ngạc
nhiên nhìn lại anh từ đầu đến cuối, so với bộ dạng ngốc nghếch hồi nhỏ thì
đúng là khác nhau một trời một vực.

“Cậu là Bỉ Cốc?”

Đó là bạn chơi hồi nhỏ của Cốc Tử, tên là Cốc Ánh Dương. Bạn thanh

mai trúc mã của Cốc Tử có vài người, bao gồm Đậu Đậu, Bỉ Cốc, rồi còn có
cả Đạo Cốc gì đó, xung quanh nhà cô đều là người họ Cốc nên tên hồi nhỏ
của mấy đứa toàn liên quan tới các loại ngũ cốc. Cốc Ánh Dương là con nhà
gia thế, ba anh làm chức vị cao sau được chuyển tới làm trong ủy ban địa
phương nên cả nhà chuyển tới thành phố H sinh sống, có lẽ cũng phải bảy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.