ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 262

“Đừng mà…” Trần Kiều đưa tay kéo cô lại ngồi lên lòng mình, anh gục

đầu sau lưng cô rồi cứ thế im lặng không nói nửa lời. Cốc Tử tủm tỉm cười
rồi lắc đầu, “Có chuyện gì thì nói ra, anh cứ im lặng thế làm sao tôi biết
được?”

Trần Kiều lúc này mới ngẩng đầu lên cắn vào gáy cô một miếng, “Anh là

thế nào với em?”

“Theo anh thì là gì nào?” Cốc Tử đau quá thì rít lên, “Đồ cún con, đau

quá?”

“Dù gì cũng không phải quan hệ như em nói! Tuy giờ chúng ta chưa phải

là vợ chồng, nhưng ít nhất cũng là người yêu của nhau chứ.”

“Thế tôi đã nói giữa chúng ta là quan hệ gì nào?” Cốc Tử hỏi vặn lại.

Trần Kiều đưa tay vuốt tóc cô rồi ra vẻ giận dỗi, “Thôi thôi, em nói gì thì là
cái đó, anh không có quyền giận em, chỉ cần em cho anh ở bên cạnh em dù
chỉ một giây một phút thì anh cũng cam lòng.”

Cốc Tử nghe anh nói vậy thì xót xa, cô không nhịn được bèn nói tuồn

tuột mọi chuyện rõ ràng cho anh nghe, xong cô quay lại vò đầu anh, “Đấy,
sự thể là như thế đấy! Nhóc con mà còn giận nữa thì cứ tự mình ngồi đây
ngắm cảnh, chị lên nhà đây!”

Trần Kiều toét miệng cười ngọt ngào, anh ôm lấy cô, “Chị à, chị tốt quá,

em yêu chị.”

Cốc Tử lặng người còn chưa biết nói gì thì Trần Kiều đã đỡ cô đứng lên,

bảo, “Mình đi ăn gì đi em.”

“Ừm, đi thôi, tôi cũng muốn ăn cái gì nóng một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.