ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 263

Cốc Tử dễ mềm lòng, vừa nghĩ đến cảnh để anh một mình đứng ở đây đã

thấy tội, dù biết thừa anh đang giở trò “khổ nhục kế” nhưng cô vẫn không
nỡ lòng nào. Trần Kiều rút một chiếc găng tay cô đeo vào tay mình, tay kia
anh nắm lấy tay cô cho vào túi áo mình, anh mỉm cười hôn vào má cô,
“Quân Quân, tự nhiên anh thấy rất hạnh phúc.”

“Thật ư?”

“Đúng là có gì hiểu lầm, nếu nói ra được tất cả thì vẫn tốt hơn. Em xem,

anh đau lòng mất cả buổi.”

“Ai bảo anh ngốc thế!”

“Không phải anh đau lòng càng chứng tỏ anh càng yêu em sao?”

“Xì.”

“Hì hì, nhưng nếu em sẵn lòng tạo quan hệ làm ăn cho anh thì cũng

được, anh sẽ chú ý. Nhưng lão già sếp em đó, anh không thích tí tẹo nào,
vừa nhìn đã thấy xấu xa rồi…”

“Ờ…” Cốc Tử hờ hững đáp lại lời anh, trong lòng cô lúc này cũng thấy

ấm áp lạ kỳ.

Khu vực hai người tới rất náo nhiệt, có rất nhiều cửa hàng bán đồ ăn vặt

và nước uống, Trần Kiều xuýt xoa, “Anh vẫn chưa ăn tối, đói bụng quá.”

Cốc Tử véo nhẹ vào cái bụng gầy nhom của anh, hỏi một câu bâng quơ,

“Chỉ vì chuyện đó thôi à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.