ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 275

Cốc Tử cảm nhận rõ trong con người bà Đường như có bảo bối ẩn chứa

sức tái tạo lạ kỳ, tuy rằng tuổi tác đã cao nhưng toàn thân bà vẫn tỏa ra sức
thanh xuân mãnh liệt, cô băn khoăn không biết liệu có phải vì bà hoạt động
trong lĩnh vực nghệ thuật mà được như vậy hay không?

Đang ăn bỗng nhiên Cốc Tử nhận được điện thoại của Trần Kiều, “Alô,

có chuyện gì thế?”

“Ông vừa ở tỉnh về, có quà cho em, nhân tiện tới nhà chơi luôn, đang

dưới cổng này. Em có ở nhà không?”

“Em không ở nhà rồi, giờ đang ở quán Pizza Hut chỗ quảng trường với

bà nuôi, là bà Đường đó, anh có tới không hả cháu rể nuôi?”

Bà Đường ngồi một bên nghe Cốc Tử nói thế thì che miệng bật cười.

“Thật ư? Anh đưa ông nội đến nữa có được không? Ông cũng rất muốn

gặp bà. Ông vừa trúng đấu giá tranh của bà đó.”

Cốc Tử quay sang hỏi ý kiến bà Đường, bà cười gật gật đầu, cô liền nói

với anh, “Anh mau tới đi.”

Trần Kiều vừa dìu ông nội vào trong quán Pizza Hut liền xảy ra một

chuyện vô cùng bất ngờ, chứng kiến sự việc, Cốc Tử chỉ còn biết há hốc
miệng vì ngạc nhiên.

Vừa nhìn thấy ông nội bước vào cũng Trần Kiều, bà Đường đã sững sờ,

bà cứ thế nhìn ông chăm chú rồi mãi mới đứng dậy, lắp bắp được mấy từ,
“Anh hai, có phải là anh hai đó không?”

“Em ba, em ba phải không?” Ông nội nghe thấy có người gọi mình thì

toàn thân cũng run lẩy bẩy, như không tin vào mắt và tai mình nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.