ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 304

người cô, tuy không động đậy nhưng rất khêu gợi, Cốc Tử ngượng ngùng
đập tay anh, “Đồ dê già, bỏ tay ra.”

“Bây giờ không có ai vào đây đâu em.” Môi Trần Kiều cong lên, anh thở

mạnh vào gáy cô, giọng đưa đẩy, “Nơi này rất tuyệt cho việc đó đó em…”

Nói rồi chẳng đợi cô phản ứng, Trần Kiều kéo cô vào lòng mình rồi mơn

trớn thân mình cô, lại tiếp tục rót vào tai cô những lời nồng cháy, nụ cười
khêu gợi của anh khiến cô nhanh chóng mềm lòng, ngả vào anh không vùng
vẫy nữa. Trần Kiều cúi đầu xuống, lưỡi anh mau chóng cuốn lấy lưỡi cô,
trong làn hơi nước nóng mờ ảo thỉnh thoảng lại khẽ vang lên những thanh
âm của tình yêu, ngọt ngào, lãng mạn vô cùng…

Cốc Tử ngồi lì trong chăn, Trần Kiều sấy tóc cho cô rồi bưng lên đặt

trước mặt cô một bàn ăn thịnh soạn. Đã ba giờ chiều rồi, cô đã đói cồn cào,
làn da trắng nõn của Cốc Tử giờ chuyển sang đỏ phừng phừng, Trần Kiều
ngồi cạnh cô, thỉnh thoảng lại gắp từ đĩa của cô những thứ anh thích ăn.
Cốc Tử lườm anh, Trần Kiều lại đưa đĩa của anh cho cô, “Em thích thứ gì
thì lấy này.”

“Bà xã…” Trần Kiều ăn xong thì nhấm nháp một ly rượu nhẹ, tay bên

kia anh cũng cầm một ly, lát lại đưa cô nhấp một ngụm, “Em thấy dễ chịu
chứ?”

Cốc Tử không nói gì, mãi lúc sau mới ngẩng đầu lên nhìn Trần Kiều bẽn

lẽn, “Tuyệt lắm, em rất thích. Không đến thì quá thiệt thòi.”

Khuôn mặt Trần Kiều như bừng sáng thêm, thấy Cốc Tử tâm trạng thoải

mái, môi cong lên, hai lúm đồng tiền hằn sâu trên má cô thì tim càng thêm
rộn ràng, anh đưa miệng về phía cô, “Để anh mớm cho em nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.