ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 307

Trước rất nhiều lời dỗ dành và hứa hẹn ngon ngọt của Cốc Tử về những

món ăn ngon, Tiểu Dược Dược cuối cùng đã nguôi giận, hai mắt long lanh
ầng ậng nước, “Mẹ ơi, mẹ đưa con đi ăn kem nhé.”

“Được rồi, mẹ con mình đi thôi.” Nói xong Cốc Tử dắt Dược Dược ra

ngoài, Trần Kiều cũng vội đi theo, còn lại mình Tiểu Võ ở nhà, cô tủi thân
nhắn tin cho Ngụy Tử Minh, “Lần sau cho em về đúng giờ nhé, hôm nay
Dược Dược tủi thân khóc cả buổi rồi này.”

Trần Kiều và Cốc Tử đưa Dược Dược đi ăn kem xong thì đi ăn tối luôn,

xong xuôi mới vui vẻ quay về. Lúc này, Tiểu Võ cũng về rồi, Dược Dược tự
động sang phòng ngủ với Tiểu Võ. Trước khi đi ngủ, thằng bé còn nằm trên
giường giơ hai chân lên trời quẫy đạp rồi nũng nịu, “Không ai cần con nữa,
không ai cần con nữa.”

Tiểu Võ đang gửi tin nhắn ngọt ngào cho người tình, thấy Dược Dược

thế thì xoa đầu nó cười hì hì, “Dược Dược ngoan, cô Tiểu Võ cần con mà.”

“Cô là xấu bụng nhất, trọng sắc khinh bạn, hứ!”

“Cô, cô mà thế á? Ba mẹ cháu mới là trọng sắc khinh… con ý.”

“Lần trước cô đi với chú Ngụy bỏ cháu một mình ở KFC kìa.” Dược

Dược chu cái mỏ ra, giọng điệu cũng không vừa.

“Cô…” Tiểu Võ nghe vậy thì cứng họng, cô vội xoa xoa đầu nó, tắt điện

thoại để ra một góc rồi ôm nó ngủ.

Bên phòng Cốc Tử, trước lúc ngủ, cô thấy Trần Kiều bỏ hành lí của mình

ra xếp gọn gàng từng chiếc vào tủ. Anh có rất nhiều quần áo, nào là com-lê,
nào là đồ đi chơi, nhưng nhiều nhất lại là đồ ngủ, anh mang tới cả chục
chiếc mà toàn là những loại dễ thương, sexy, cô nghĩ bụng, đàn ông gì mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.