ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 364

cười hì hì trở lại Trần Kiều cũng bớt lo lắng phần nào, anh hỏi cô, “Quân
Quân, mai mình đi chơi đâu em?”

Cốc Tử lúc này đang ăn một miếng mì Ý, nghe anh hỏi thế cô chưa vội

trả lời, nghĩ ngợi một lát rồi lại lắc đầu, “Em chưa nghĩ ra.”

“Nãy anh thấy một quán bar ngay bên cạnh cửa hàng vàng bạc gần đây,

hay mai mình ra đó xem sao? Anh còn có bạn làm việc ở đó nên chắc được
giảm hai mươi phần trăm nữa đấy, nghe nói trong đó có cả mấy nhóm nhảy
và ca sĩ trình diễn cũng được lắm.”

Cốc Tử nhìn anh dò xét, “Anh chắc đã tới những nơi như vậy nhiều lần

rồi?”

“Hì hì…” Nét mặt Trần Kiều thoáng chốc khó đoán, anh cười ngượng

ngùng, “Đâu có.”

“Hừ hừ, nhìn cái là biết ngay, đừng có giấu em.” Nói rồi Cốc Tử làm vẻ

trách anh, “Mấy chỗ đó nên ít đến thì hơn, đừng có chơi mấy trò phong lưu
đó nữa. Em nói cho anh hay, dù là anh vô tình hay cố ý, hễ có chuyện gì lọt
tới tai em thì…”

“Em đừng nói thế mà, anh tin em như thế em cũng phải tin anh chứ, cái

gì nên làm cái gì không nên làm anh tự biết điểm dừng mà. Mấy năm qua
có thể anh cũng hơi chơi bời, nhưng anh chưa làm chuyện gì quá đáng cả,
ngay cả việc em không thích anh hút thuốc anh cũng đã cai rồi.” Tới đó
Trần Kiều đột nhiên chuyển hướng, “Món mì Ý này ngon này, em ăn thêm
đi.”

Cốc Tử lườm anh một hồi, Trần Kiều nói xong thì vội vàng cúi đầu

xuống đĩa mì của mình, cô “hừ” một tiếng rồi lại gắp mì ăn ngon lành. Làm
gì có ai mà quá khứ có thể trắng trơn như tờ giấy chứ? Quá khứ của họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.