ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 396

anh, Trần Kiều vội nói, “Mẹ, ngày nào mẹ cũng mang đồ ăn cho tụi con như
vậy, mẹ nuôi Quân Quân cứ như nuôi… heo ấy à?”

“Sao, con không thích à?” Bà Trần trừng mắt nhìn Trần Kiều, “Còn trẻ

như thế này, sức khỏe là trên hết! Mà con xem thân thể Cốc Tử cân đối như
vậy, đừng có học con bé Nhậm Hoằng Tử mà giảm cân gì nhé, rõ ràng là
dáng người đẹp lắm rồi mà cứ đòi giảm cân nữa, chẳng mấy chốc chỉ còn
trơ bộ xương không. À, Trần Kiều, dạo này Hoằng Tử có tới tìm con nữa
không?”

“Không ạ, nó tìm con có việc gì?” Trần Kiều liến thoắng không chớp

mắt.

“Con bé này không được rồi! Càng ngày càng tệ, lúc nào cũng ở ngoài

lang bạt kỳ hồ, con gái con đứa gì mà chẳng biết tự trọng gì cả.”

Cốc Tử nghe mẹ chồng nói thế thì chẳng biết nói gì nữa đành ngồi im, bà

Trần lại quay ra bảo con dâu, “Quân Quân, Tiểu Kiều thích ra ngoài chơi thì
chẳng sao, đàn ông con trai mà, cũng nên giao thiệp bạn bè, ngoại giao công
việc. Nhưng con vẫn phải quy định thời gian cho nó, tuyệt đối không cho nó
ra ngoài ngủ lang ban đêm, cái gì nên nghe thì nghe theo, cái gì không nghe
được thì phải cấm tuyệt đối. Con xem đó, ba Trần Kiều tính khí khó khăn
như vậy, nhưng bao nhiêu năm nay mẹ và ba chưa bao giờ phải một lần đỏ
mặt tía tai với nhau…”

“Mẹ à, mẹ khéo thật…” Cốc Tử cười hì hì, cô chợt nghĩ tới ba Trần

Kiều, tính tình ông đúng là có hơi cổ quái thật, tuy rằng bây giờ quan hệ
giữa cô và ông đã được cải thiện nhiều, nhưng về cơ bản cũng không thể
gọi là thân thiết được, mỗi lần gặp ông cô đều cảm thấy mất tự tin một cách
kì lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.