ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 397

Nói chuyện thêm một lúc, bà Trần gọi bảo mẫu mang ra ít đồ bổ dưỡng

bày khắp mặt bàn, trước mặt con dâu và con trai, “Các con mau ăn đi, vừa
ăn vừa nói chuyện.”

Không hiểu sao bà Trần ngày càng có cảm tình với Cốc Tử, phần vì thấy

mẹ con nói chuyện rất hợp, thành ra có chuyện gì bà cũng đem ra nói với
cô, Cốc Tử nghe mẹ chồng kể chuyện thì cũng cười hì hì tám chuyện với
bà. Bà Trần còn nghe nói con dâu có viết tiểu thuyết nữa thì cũng tò mò,
còn bảo lúc nào đưa cho bà một quyển để đọc, Trần Kiều định nói gì đó
nhưng Cốc Tử đã vội đạp chân anh vì sợ anh lỡ lời, “Vâng, chắc một hai
tháng nữa sẽ có sách mới ra, nhưng là sách cho tuổi teen ấy mẹ ạ.”

“Không sao, không sao, mẹ đọc được hết, con cũng thấy mẹ còn trẻ đấy

thôi.” Bà Trần cười híp cả mắt rồi lại tiếp, “Cho mẹ vài quyển có được
không?”

Cốc Tử ngẩn người ra, Trần Kiều vội đỡ lời, “Mẹ, mẹ làm gì vậy, mẹ

định mang sách của cô ấy đi khoe ạ?”

“Ha ha, thì có sao nào, Tiểu Quân là con dâu của mẹ mà. Trong số bạn bè

mẹ, người có tiền thì nhiều nhưng người có văn hóa thì không mấy đâu…”

Cốc Tử bất giác nghẹn họng, ‘người có văn hóa’, cô ngượng ngùng, “Mẹ

ơi, chỉ là mấy cuốn sách trẻ con thôi, không có gì to tát đâu ạ.”

©STENT

“Không sao, khoe với họ lấy hình thức là được rồi.” Bà Trần đắc ý cười

lớn, “Mẹ muốn cho bọn họ thấy con dâu mẹ cũng có tài lắm chứ bộ. Mà
như vậy mẹ cũng có thêm chút thể diện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.