ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 407

thoại, đang đứng vẫy tay với cô ở đằng xa cô cũng bước lại phía đó, vừa đi
vừa nói, “Tình cờ quá.”

“Ừ, đúng là tình cờ thật!” Cốc Ánh Dương cười rạng rỡ, anh ta nhìn thấy

hai túi trên tay Cốc Tử thì đưa tay ra như muốn đỡ hộ, “Cậu đi mua đồ à?”

“Ừ, mình mua ít đồ cho Dược Dược ở nhà.”

Cốc Ánh Dương liếc xuống cổ tay nhìn đồng hồ rồi nói, “Vẫn còn sớm,

chúng mình ngồi đâu đó uống gì đi.”

Cốc Tử không tiện từ chối, cô đi với Cốc Ánh Dương tới một hộp đêm ở

bên kia đường, trong lòng bắt đầu thấy có gì e ngại. Cô vốn không thích
những nơi như thế này, ngay cả với Trần Kiều cô cũng chưa bao giờ cùng
anh đi tới những nơi như vậy. Cốc Ánh Dương gọi phục vụ mang tới hai ly
uýt-ki, dưới ánh đèn mờ ảo, Cốc Tử thấy mắt Cốc Ánh Dương hơi nhướng
lên, là ánh mắt hồ ly điển hình, cô nhấp một ngụm rượu rồi hỏi, “Sao cậu lại
ở đây?”

“Vì cậu…” Cốc Ánh Dương trả lời rất nhanh, khi nói câu đó mắt anh ta

dạt dào tình cảm, lại bồi thêm đôi nét u buồn, “Tiếc là mình xuất hiện muộn
quá.”

Không thể phủ nhận được rằng trong hoàn cảnh này anh ta rất hấp dẫn,

có phần giống với vai nam chính trong những phim Hàn Quốc lãng mạn.
Cốc Tử dè chừng, mắt cô chớp liên hồi, “Bỉ Cốc, cậu chưa uống rượu mà đã
say rồi à?”

“Đúng, rượu chưa uống nhưng người thì đã say rồi.” Anh ta đưa tay ra

nhẹ nhàng đặt lên trên tay Cốc Tử, “Cốc Tử, ở thành phố xa lạ này chúng
mình bắt đầu lại có được không?” Nhân lúc Cốc Tử chưa kịp phản ứng, anh
ta lấy ngón út nghịch ngợm đường chỉ tay cô, miệng cười rất gian xảo. Cốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.