ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 46

Hạ Dữ Quân đứng lên mở rộng vòng tay, kệ cho Cốc Tử phản đối, anh

ôm gọn cô vào lòng mình, hơi thở ấm áp của anh nhẹ nhàng bên tai cô, thì
thầm, “Anh càng nhớ em hơn.”

Cốc Tử đã quen với những lời mật ngọt của anh nên chỉ cười, vỗ vỗ vai

anh rồi nhanh chóng thoát ra khỏi cánh tay đang ôm trọn lấy vai mình. Cô
dắt tay Cốc Dược, “Đi thôi, em mời anh một bữa chào mừng anh trở về
nhé.”

Cốc Tử vừa dứt lời, Trần Kiều (khéo trùng hợp, nay anh đưa cha anh ra

sân bay

)

đã đứng sau lưng cô mỉm cười lạnh lùng, khóe môi hơi run run

như không giấu được cơn giận trong lòng, “Cốc Tử, anh ấy là ai, em giới
thiệu cho anh với.”

Trần Kiều nhìn thấy Cốc Tử từ lúc cô mới tới sân bay, vốn tưởng hai

người có duyên gặp gỡ, lại ở chốn đông người như thế chắc chắn cô sẽ
không thể ra tay với anh. Anh định bụng tới tìm cô nói chuyện tiện thể gặp
thằng bé luôn, nào ngờ tự nhiên có một gã đàn ông phong độ không thua
kém gì mình vô duyên xuất hiện, hắn ôm hôn con trai anh, rồi cả vợ anh
nữa, tự nhiên như không có ai xung quanh, thực là... vô liêm sỉ!

Ngay lúc đó, ánh mắt của Trần Kiều và Hạ Dữ Quân đã gặp nhau, tựa

như hai dòng sét vô tình chạm nhau rồi tóe lửa. Cốc Tử xưa nay tính tình
khá cực đoan, nỗi thất vọng với Trần Kiều đã lên tới tột đỉnh nên sẽ không
vì người khác đang ở trước mặt mà đối xử tốt hơn với anh, cô đưa ánh mắt
lạnh lùng nhìn anh, một tay dắt Dược Dược, tay kia bám lấy Hạ Dữ Quân
rồi giục, “Mình đi thôi.”

Hạ Dữ Quân chẳng phải tay vừa, anh nhìn thấy Trần Kiều thì đã đoán ra

đôi phần, trong lòng tự dưng cũng thấy vài phần khó chịu. Nhưng rồi anh
lại nghĩ, năm năm trước Cốc Tử đã chẳng màng gì tới gã kia, tương lai chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.