ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 467

Mấy hôm Cốc Tử nghỉ dưỡng bệnh ở nhà, bà Đường cũng chạy qua thăm

nom và nói chuyện với cô, giúp cô suy nghĩ thong thoáng hơn mọi chuyện,
“Cháu xem ta từng này tuổi rồi mà số phận cũng long đong chẳng kém,
người yêu ta và người ta yêu đều rời ta mà đi cả rồi. Ta cũng đau lòng chứ,
nhưng vẫn phải sống, vì ta còn có những thứ mà ta phải trân trọng.”

Cốc Tử nghe bà nói vậy thì tự nhiên thấy nghẹn cả cổ họng, mắt cô đỏ

hoe, chỉ một câu nói của bà thôi đủ cho cô thấy mình còn hạnh phúc hơn bà
và hơn những người khác rất nhiều. Cô còn có cha mẹ, chồng con ở đó, giờ
chỉ vì mất đi một mầm non mà phải hành hạ mình như vậy, còn định lãng
quên đi tất cả những thứ quý giá đó, sao có thể như vậy được!

Cô xúc động nắm chặt tay bà Đường, hết rung rức rồi lại khe khẽ hỏi,

“Bà ơi, bà với ông nội có ổn không ạ, cháu mong được nhìn thấy bà hạnh
phúc.”

”Ui chao, cháu xem, ta và ông ấy đều đã lớn tuổi thế này rồi, lại còn có

gia đình của riêng mình. Có rất nhiều chuyện đều không thể quay về như
xưa được nữa, nhưng giờ ta và ông ấy là bạn tốt của nhau.”

"Bà nuôi, đời người ly hợp thật không dễ dàng mà. Cháu biết bà có dự

định của riêng mình, cháu chỉ muốn nói là nếu cả ông và bà đều thương yêu
nhau thì không cần phải để ý tới con mắt thế gian làm gì.”

“Cháu à, cháu chỉ giỏi khuyên người khác, nhưng sao với bản thân cháu

lại nghiêm khắc thế? Đợt vừa rồi ta có đọc một vài cuốn sách của cháu, thấy
cháu cũng bắt đầu có những suy nghĩ riêng về chuyện tình cảm. Nhưng
cháu à, làm thân con gái cũng không nên quá bướng bỉnh, mạnh mẽ quá,
thỉnh thoảng cũng nên tỏ ra yếu mềm một chút để đàn ông chiều chuộng
mình, thấy được là chỗ dựa cho mình, thì họ mới có động lực để làm việc
và ở bên cháu. Lần này, Tiểu Kiều có lỗi, cháu lạnh lùng với nó vài bữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.