ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 473

“Anh mà không đi thì em tự đi!” Cốc Tử chớp mắt quay mặt vào bên kia

rồi kéo chăn trùm lên che kín đầu.

Trần Kiều nghĩ ngợi một chút rồi thấy thế cũng tốt, chẳng phải Cốc Tử

đang dành cơ hội cho anh đó sao? Hôm sau, anh lái xe tới sân bay, Hạ Dữ
Quân thầy Trần Kiều tới thì hơi sinh nghi, Trần Kiều nhìn anh ta rồi cười
lém lỉnh, “Có muốn tới ôm tôi một cái không?”

Hạ Dữ Quân nhìn Trần Kiều bằng ánh mắt kiêu bạc như chẳng bận tâm,

anh ta nhìn ra phía sau ra vẻ tìm kiếm rồi mới hỏi, “Cốc Tử đâu?”

“Bà xã tôi ở nhà chứ đâu! Không phải anh không vể nữa hay sao mà

chưa tới nửa năm đã về rồi?” Trần Kiều nói rồi trề môi giễu cợt.

“Tôi muốn gặp vợ nuôi và con nuôi của tôi.” Hạ Dữ Quân đáp, như

không quan tâm tới mấy lời khích bác của Trần Kiều.

“Xì.” Trần Kiều quay lưng bỏ đi, Hạ Dữ Quân lúc này mới chạy theo,

vừa chạy đi vừa đề nghị, “Tới nhà anh đi.”

Nói Trần Kiều không thấy khó chịu thì không phải, nhưng anh ngại từ

chối. Lúc Hạ Dữ Quân tới, Cốc Tử đang xào mỳ, cô mặc một bộ đồ ở nhà,
trông từ phía sau lưng vừa dịu dàng vừa đáng yêu, anh ngửi mùi trong
phòng thì thấy một cảm giác quen thuộc trào lên dường như đã từ rất lâu
rồi. Anh lại thấy sắc mặt Cốc Tử không được tốt lắm nhưng hai lúm đồng
tiền bên má thì vẫn hằn rõ, có lẽ cô ây đang hạnh phúc. Hạ Dữ Quân mang
một ít quà về, lại bảo Cốc Tử lần này anh về là vì bạn bè có việc nhờ, nhân
tiện qua thăm cô luôn.

Hạ Dữ Quân ở lại chơi một lúc, anh ngồi nói chuyện với Cốc Tử còn

Trần Kiều cũng ngồi cạnh Cốc Tử nhìn Hạ Dữ Quân chằm chằm, anh lo
ngại việc Hạ Dữ Quân có hành vi gì ám muội. Thế nhưng lần này tới, Hạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.