ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 478

Tự nhiên Trần Kiều lại thấy rất phiền, anh thấy mình trở thành khách ở

trọ trong nhà, còn cô thì trở thành bà chủ, chỉ khác là không thu tiền nhà của
anh mà thôi. Lúc Dược Dược ở nhà, Cốc Tử làm cho con nhiều đồ ăn ngon,
rồi lại đưa thằng bé đi dạo phố, mua sắm quần áo, còn lúc Dược Dược sang
nhà ông bà nội thì cô chẳng làm gì, ngày nào cũng cho phép mình ngủ tới
trưa rồi nhờ Trần Kiều mang cơm về cho cô. Cô cũng đang trong thời kì
kiêng cứ, chưa được động vào nước lạnh nên quần áo bát đũa cũng đều do
Trần Kiều giặt giũ rửa ráy cả, có lúc anh lại thấy mình như đang bị đàn áp
vậy, bị bóc lột sức lao động để trả thay tiền thuê nhà hàng tháng.

Hóa ra nợ nào cũng đều phải trả, lúc trước cô chăm sóc cho anh, giờ tới

lượt anh chăm sóc lại cho cô.

Một hôm, Trần Kiều sau khi dọn dẹp nhà cửa xong xuôi, quay lại ngắm

Cốc Tử một hồi thì kinh ngạc thốt lên, “Bà xã, em béo ra đó!”

Cốc Tử ngáp ngủ đưa tay lên che miệng, “Thì em đang phải bồi bổ cơ

thể còn gì!”

Rốt cuộc thì Trần Kiều đã hiểu, hóa ra cách cô bồi bổ cơ thể là như vậy,

anh nhoẻn miệng cười rồi ừ một tiếng, ngày nào anh cũng lao động vô điều
kiện như vậy chẳng một câu than vãn, chỉ cần cô vui là được. Thi thoảng
thấy cô ngồi trước máy tính chăm chú xem gì đó rồi cười rũ rượi anh lại
thấy lòng mình tràn ngập niềm vui. Anh cũng thử bắt tay vào làm đồ ăn, kết
quả không ngon thì lại hỏi bí quyết của cô, lúc nào tâm trạng cô vui vẻ thì
sẵn sàng truyền lại cho anh không giấu giếm. Ngày nào cô cũng lên mạng
mấy tiếng, các việc khác gần như không làm nữa, mấy bản thảo còn nợ biên
tập hồi trước cô cũng đã hoàn thành, sau đó còn sửa lại đôi chút theo ý kiến
của biên tập. Lúc bản thảo cuối cùng được hoàn thiện, Cốc Tử sung sướng
vươn vai nói lớn, “Cuối cùng thì cũng xong rồi!”

“Em không phải tham công tiếc việc như vậy chứ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.