ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 81

“Cốc Tử, anh...” Trần Kiều nhíu mày, ngắt lời Cốc Tử.

Cốc Tử hít sâu, “Đừng nói anh thích tôi. Tôi đối với anh như giáo viên

với học sinh, hoặc chị gái với em trai, cho nên anh… ừm, về sau, anh đừng
nghĩ là chúng ta sẽ có quan hệ gì với nhau nữa.”

“Em muốn anh coi đó là tình một đêm sao?” Trần Kiều vốn biết Cốc Tử

không có ý gì với mình, nhưng hôm nay cô nói ra như vậy thật chẳng khác
nào dùng dao khoét vào tim anh, khiến máu tươi cứ thế tuôn trào.

“Thôi bỏ đi.” Cốc Tử không muốn nói thêm, bốc mộr nắm hạt bí cắn

tách tách. Trần Kiều ngồi trước mặt cô, anh nhấp một ngụm trà rồi bóc hạt
bí cho cô, còn mình thì không ăn. Hình như rất lâu trước đây anh cũng đã
từng làm việc này, khi đó anh còn là học sinh của cô, biết cô thích túi hồ
đào của mình để trên bàn, muốn ăn nhưng lại ngại bóc, anh bèn bóc sẵn
từng hạt để cô từ từ nhấm nháp.

Cốc Tử bối rối một đôi giây, nhưng sau cũng không hề chạm vào những

hạt bí anh vừa bóc.

Trần Kiều cười, “Tay anh rất sạch, trước khi vào đây anh đã rửa rồi.”

Cốc Tử nghe anh nói thế cũng chẳng nói gì, cô vơ lấy những hạt đã bóc vỏ
đó bỏ cả vào miệng. Cốc Tử uống nửa ấm trà, ăn cả đĩa hạt bí xong thì mở
điện thoại ra xem, “Thời gian trôi qua nhanh thật, tôi còn phải đi làm nữa.”

“Cũng đã muộn rồi, đừng đi nữa, ngồi thêm một chút đi.” Trần Kiều bối

rối ngăn cô lại bằng khuôn mặt đáng thương, Cốc Tử vô tình liếc qua anh,
phát hiện khuôn mặt đó giống y chang thằng nhóc con lúc nó tủi thân, giống
sao mà giống thế!

“Anh tưởng tôi là anh nên có thời gian rảnh rỗi bay bổng cả ngày hay

sao? Anh không đi làm không sao, đã có người nuôi, tôi không đi làm Dược

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.