ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 82

Dược sẽ bị đói.”

Trần Kiều đột nhiên dùng sức kéo cô vào lòng nói khẽ, “Anh không tồi

tệ như em nói đâu, anh có thể chăm lo cho hai mẹ con em. Lúc trước anh
còn nhỏ, vừa học hết cấp ba nên chưa suy nghĩ cẩn trọng, chưa có chính
kiến của mình. Giờ anh lớn rồi, anh có khả năng cho em cuộc sống mà em
muốn có.”

Chỗ hai người ngồi không phải là phòng riêng, là Cốc Tử cố tình chọn

chỗ này chính là vì không muốn có không gian quá riêng tư cho cả hai. Vậy
nên, lúc này họ làm gì, mọi người xung quanh đều nhìn thấy cả, Cốc Tử
vừa ngại vừa giận, lại không ngần ngại tặng ngay một nắm đấm vào mặt
Trần Kiều. Trần Kiều như đã có kinh nghiệm, anh nhanh nhẹn nghiêng đầu
tránh đi, miệng vẫn cố nói, “Cốc Quân Nhan, em cho anh một cơ hội có
được không?”

Cốc Tử thọc cùi chỏ vào đúng ngực Trần Kiều, anh đau quá phải buông

lỏng cô ra, cô buông một câu lạnh lùng, “Đừng có mơ!” nói rồi cô cầm túi
đứng dậy ra cửa.

Trần Kiều vội vã đuổi theo, tóm chặt lấy Cốc Tử đang ở bên ngoài đợi

taxi, anh nói với ngữ khí khó lòng từ chối, “Để anh đưa em đi làm.”

“Không cần!” Cô vẫn giữ giọng lạnh lùng đáp lại.

“Em đợi một chút thôi, anh sẽ lái xe lại ngay mà.” Trần Kiều vừa nói

xong thì hối hận ngay, “Không được, để em ở đây nhất định em sẽ chạy
mất, đi với anh mau!” Nói rồi anh kéo tay Cốc Tử đi cùng với mình. Cốc
Tử khó chịu, cô vùng vằng đẩy tay Trần Kiều ra, “Trần Kiều, anh làm người
ta khó chịu rồi đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.