ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 83

Trần Kiều không nghe, anh vẫn nắm chặt tay cô, mắt nhìn thẳng vào mắt

cô, môi bặm lại. Cốc Tử thoáng thấy ánh mắt Trần Kiều lúc này không còn
ngây ngô như trước đây nữa, con mắt toả ra đầy sự quyết tâm và ham muốn
chinh phục. Hai người vùng vằng một lúc rồi chẳng biết lại gây lộn với
nhau từ lúc nào. Cốc Tử sinh Dược Dược xong thì không còn thời gian
luyện võ nhiều như trước, cô cũng không biết là từ lúc Trần Kiều quen cô,
anh đã đăng kí đi học võ, bao lâu nay vẫn miệt mài rèn luyện. Mấy lần
trước là anh nhường nhịn cô nên không ra tay, giờ Trần Kiều đã quyết
không nhường nên Cốc Tử đành chịu thua.

Nói cho cùng Trần Kiều cũng là đàn ông sức dài vai rộng, Cốc Tử sao có

thể khoẻ hơn anh được, thế nên chỉ một chốc anh đã đẩy cô sát vào mé
tường. Cốc Tử xưa nay ra tay dứt khoát, bao năm nay trên võ đường hiếm
khi gặp phải đối thủ, người đầu tiên là Hạ Dữ Quân, người thứ hai chính là
Trần Kiều.

“Trần Kiều!” Cốc Tử vốn tự phụ về ngón võ của mình, giờ ngay cả võ

lực cũng không ngăn cản nổi Trần Kiều khiến cô cảm thấy bản thân chẳng
còn chút năng lực nào trước anh, cô chau mày lạnh lùng, “Bỏ tôi ra.”

Trần Kiều chỉ dồn cô vào tường rồi dùng cơ thể mình chắn trước mặt

không cho cô động đậy, anh ghé sát mặt mình vào khuôn mặt cô, “Thực ra
những gì em biết, anh đều biết cả, anh luôn muốn phải làm tốt hơn em. Hồi
trung học, điều làm anh thích thú nhất chính là lúc em dắt tay anh, dạy anh
trượt pa-tanh. Thực ra, khi đó anh đã chơi tốt hơn em nhưng vẫn vờ như
không biết, chỉ vì không muốn buông tay em ra.”

“…”

“Cả môn tiếng Anh nữa, anh vốn ghét nhất môn đó, nhưng vì em thích

nên anh phải cố học.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.