ANH CHỒNG NHỎ ĐÁNG YÊU CỦA TÔI - Trang 86

“Không cần đâu ạ, có vài bước thôi mà ông.” Cốc Tử cúi đầu xuống xách

đôi giày, lễ phép chào ông, “Ông xem, lại có bệnh nhân tới rồi, cháu chào
ông, cháu về đây ạ.”

Cốc Tử ra khỏi phòng khám, miệng lầm rầm chửi rủa cái tên Trần Kiều

khốn kiếp, nếu không phải vì hắn thì cô có thảm thế này không. Cô đang
khập khễnh bước ra ngoài thì đột nhiên gặp người quen, là Hạ Dữ Quân.
Chắc anh đi thể dục về ngang qua, trên người còn đang mặc đồ thể thao, hai
tay đút rúi quần, khuôn mặt thư thái, nhìn thấy Cốc Tử thì mắt sáng lên, anh
dang đôi tay hướng về phía cô, “Em yêu, em tới thăm anh sao?”

Cốc Tử đang đau nên cử chỉ không được linh hoạt cho lắm, cô bị anh ôm

trọn vào lòng, vất vả lắm mới ho nhẹ được mấy tiếng, “Anh Hạ, giữ hình
tượng, giữ hình tượng một chút.”

“Ồ, khổ thân em, chân em sao thế này?” Hạ Dữ Quân cúi đầu, thấy Cốc

Tử đang đi chân trần trên đất, dù trời đang thu nhưng đi chân không thế này
chắc cũng khó tránh được cảm giác tê buốt, “Bị thương hả?”

Cốc Tử chỉ gật đầu, không nói rõ nguyên do, Hạ Dữ Quân quay lưng lại

rồi ngồi thụp xuống, “Em lên đi.”

“Ơ....” Cốc Tử hoàn toàn không muốn làm mấy chuyện vừa lãng mạn

vừa ám muội như vậy, Hạ Dữ Quân theo đuổi cô đã lâu, làm sao cô có thể
để anh được như ý nguyện thế này chứ!

Thấy Cốc Tử vẫn đứng yên đó, Hạ Dữ Quân nhíu mày, anh quay lại,

giọng hài hước, “Anh vừa chạy bộ xong nên em sợ anh hôi hả, mau lên đi,
anh không bị hôi nách đâu.”

Cốc Tử nghe vậy thì buồn cười quá, cô không cự nự gì nữa, với tay

xuống xách đôi giày rồi cúi người trèo lên lưng của anh. Hạ Dữ Quân đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.