chỉ là một trong số rất nhiều những sản phẩm giải trí thuyết phục
Thế giới về vẻ đẹp của Venice.
Thế nhưng, cũng nhanh chóng, tôi chán Venice.
Thành phố chỉ với 269.000 dân nhưng mỗi năm chào đón tới 20
triệu khách du lịch. Những đoàn khách tấp nập làm cho Venice càng
trở nên nóng bức hơn vào mùa Hè, những chuyến xe bus trên nước
(vaporetti) chật kín người và rất khó cho bạn để chụp một bức ảnh
hoàn hảo ở quảng trường San Marco. Và đó mới là rắc rối ban đầu
để tạo nên vô vàn những rắc rối tiếp theo ở Venice.
Venice là một trong những thành phố đắt đỏ nhất nước Ý. Là
khách du lịch, bạn sẽ khó lòng tìm được một bữa tối tươm tất với giá
dưới 10 euro hay một phòng đôi khách sạn sạch sẽ dưới 80 euro/ đêm.
Đã thế, dù không phải mùa cao điểm (tháng Hai hay mùa Hè), việc
bạn bị từ chối do các khách sạn đã chật kín khách là chuyện bình
thường, kể cả đến những nhà trọ nhỏ xíu nằm trong ngõ hẻm. Đêm
Venice, bạn sẽ thấy không ít khách du lịch vẫn thất thểu bước với
những vali to kềnh, nỗ lực tìm kiếm một chỗ nghỉ chân giữa thiên
đường nước.
Chắc Venice là thành phố duy nhất mà sách hướng dẫn du lịch
Lonely Planet có thể... tự tin khẳng định: "Ai mà chả lạc ở Venice".
Thứ nhất là do Venice như một ma trận với 117 hòn đảo lớn nhỏ, hơn
150 con kênh, 400 cái cầu. Đã thế, địa chỉ ở Venice là một trò đùa
thú vị của người quy hoạch. Cả thành phố được chia làm sáu quận, và
đó cũng chính là sáu phố chính bao trọn thành phố. Mỗi phố đó có
vô vàn số nhà nên dù bạn có nắm chắc địa chỉ trong tay, tìm đến
đúng phố thì yên tâm đi, bạn còn đi mệt, hỏi mệt, mới tìm được.
Còn tệ hơn nữa khi bạn bắt đầu hỏi đường. Bởi một là, phần lớn
người bạn gặp trên phố đều là khách du lịch, hai là người dân địa
phương nói tiếng Anh không thông thạo để chỉ đường cho bạn. Và