ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 145

“Không, mọi người đều thích anh!” Tôi nghĩ một lát. “Mặc dù... có

người nghĩ bạn anh có vẻ đáng sợ.”

“Ai, Sven ư?” Jack nhìn tôi chằm chằm trong một phút, sau đó ngẩng

đầu lên và cười lớn. “Tôi có thể đảm bảo với cô, Sven là một trong những
người bạn thân nhất, lâu năm nhất của tôi, và anh ấy không hề đáng sợ chút
nào. Trên thực tế…”

Anh ta ngừng lại giữa chừng khi cửa thang máy kêu binh một tiếng.

Cả hai chúng tôi cùng trở lại vẻ mặt bình thản và đứng hơi dịch ra. Cửa
thang máy mở ra, và bụng tôi quặn lên.

Connor đang đứng ở phía bên kia cánh cửa.

Khi nhìn thấy Jack Harper, mặt anh sáng bừng lên như thể anh không

tin vào may mắn của mình.

“Chào anh!” tôi nói, cố gắng tỏ ra tự nhiên.

“Chào,” anh nói, mắt sáng lên háo hức, và bước vào thang máy.

“Chào anh,” Jack nói vui vẻ. “Anh lên tầng nào vậy?”

“Cho tôi tầng chín,” Connor nói. “Anh Harper, cho phép tôi tự giới

thiệu thật nhanh?” Anh hăm hở đưa tay ra. “Connor Martin ở Phòng Nghiên
cứu. Anh sẽ tới thăm bộ phận chúng tôi trong ngày hôm nay đấy.”

“Thật hân hạnh được gặp anh, Connor,” Jack ân cần. “Nghiên cứu là

bộ phận hết sức quan trọng trong một công ty như của chúng ta.”

“Anh nói rất đúng!” Connor nói, trông rất hồi hộp. “Trên thực tế, tôi

nóng lòng được thảo luận với anh những kết quả nghiên cứu mới nhất về
Đồ Thể thao Panther. Chúng tôi đã có một số kết quả thú vị liên quan đến
thị hiếu của khách hàng về độ dày của vải. Anh sẽ rất sửng sốt!”

“Tôi... chắc sẽ như vậy,” Jack nói. “Tôi mong chờ đến lúc đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.