ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 154

Tôi xếp cân xứng những chiếc tách thành từng chồng bấp bênh trong

xe, sau đó bắt đầu thu nhặt giấy gói bánh quy.

“Bây giờ tôi phải tới xưởng thiết kế ngay,” Jack Harper nói, “nhưng

tôi không nhớ nó ở đâu...”

“Emma!” giọng Paul gay gắt. “Cô có thể dẫn đường cho Jack tới

xưởng thiết kế được không? Cô có thể dọn dẹp sau.”

Tôi chết sững, nắm chặt tờ giấy bọc bánh kem.

Xin đừng thế nữa chứ.

“Tất nhiên,” cuối cùng tôi cũng cố gắng nói. “Tôi rất hân hạnh. Lối

này.”

Tôi ngượng nghịu dẫn Jack Harper ra khỏi phòng họp và bắt đầu đi

cạnh anh ta dọc hành lang. Mặt tôi hơi râm ran khi mọi người cố gắng
không nhìn chúng tôi chằm chằm, và tôi nhận thấy mọi người khác ở hành
lang bỗng biến thành những con robot e dè ngay khi họ thấy anh ta. Mấy
người ở các văn phòng liền đó đang huých nhau đầy háo hức, và tôi nghe
thấy ít nhất một người rít lên, “Anh ta tới kìa!”

Có phải mọi chuyện đều như vậy ở bất cứ đâu Jack Harper tới?

“Vậy,” anh ta bắt chuyện sau một lúc. “Cô sẽ chuyển vào ở cùng với

Ken.”

“Là Connor,” tôi nói. “Và đúng thế.”

“Cô mong đợi tới lúc đó?”

“Vâng. Đúng thế.”

Chúng tôi tới thang máy và tôi bấm nút. Tôi có thể cảm thấy ánh mắt

giễu cợt của anh ta hướng vào tôi. Tôi có thể cảm thấy ánh mắt đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.