ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 180

Trên thực tế, lẽ ra tôi không bao giờ nên đi làm vào hôm nay.

“Ồ,” tôi nói. “Xin chào!”

“Phiền cô lên văn phòng tôi một chút được không?”

“Sao... tôi ư?” tôi nói căng thẳng.

“Đúng, cô đấy.”

Tôi hắng giọng.

“Tôi có cần… mang theo gì không?”

“Không, chỉ cô thôi.”

Anh ta gác máy, và tôi cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại trong giây

lát, cảm thấy ớn lạnh nơi xương sống. Lẽ ra tôi phải biết điều đó quá tốt đẹp
để có thể là sự thật. Rốt cuộc anh ta sẽ sa thải tôi. Sự phóng túng thô tục...
thô tục... đầy phóng túng.

Ý tôi là, chuyện đó khá thô tục, bị bắt quả tang khi tay bạn trai để

trong áo ta ở chỗ làm.

Được thôi. Thế đấy, tôi chẳng thể làm gì được.

Tôi hít một hơi thật sâu, đứng dậy đi lên tầng mười một. Có một cái

bàn bên ngoài văn phòng anh ta, nhưng không có cô thư ký nào ngồi đó, vì
thế tôi bước thẳng tới cửa và gõ.

“Mời vào.”

Tôi thận trọng đẩy cánh cửa mở ra. Căn phòng khổng lồ, sáng choang

và tường ốp gỗ, Jack đang ngồi ở một chiếc bàn tròn với sáu người xung
quanh. Sáu người tôi chưa từng gặp, tôi đột nhiên nhận ra. Họ đều đang
cầm giấy tờ và uống nước, không khí có đôi chút căng thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.