ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 187

“Không đâu.”

“Có đấy.”

Anh ta bắt đầu cười.

“Không đâu! Nếu anh muốn biết, có lẽ rốt cuộc tôi sẽ cưới Connor.”

“Cưới Connor?” Jack nói, như thể đó là trò đùa buồn cười nhất anh ta

từng nghe.

“Đúng! Tại sao lại không chứ? Anh ấy cao ráo, anh ấy đẹp trai, anh

ấy tử tế, và anh ấy rất... anh ấy...” Tôi lúng túng nói nhỏ dần. “Và dù sao,
đây là cuộc đời riêng của tôi. Anh là sếp tôi, anh mới chỉ gặp tôi từ tuần
trước, và thẳng thắn mà nói, đó không phải việc của anh!”

Tiếng cười của Jack biến mất, trông anh ta chẳng khác nào vừa bị tôi

tát vậy. Trong giây lát, anh ta nhìn tôi, không nói năng gì. Rồi anh ta lùi một
bước và giải phóng nút bấm thang máy.

“Cô nói đúng,” anh ta nói bằng giọng hoàn toàn khác. “Cuộc đời

riêng của cô không phải việc của tôi. Tôi đã vượt quá ranh giới, và tôi xin
lỗi.”

Tôi cảm thấy chao đảo.

“Tôi... tôi không định...”

“Không. Cô nói đúng.” Anh ta nhìn xuống sàn một lúc, rồi nhìn lên.

“Vậy, ngày mai tôi sẽ về Mỹ. Khoảng thời gian ở đây rất dễ chịu, và tôi
muốn cảm ơn cô đã giúp đỡ. Tôi sẽ gặp cô ở bữa tiệc tối nay chứ?”

“Tôi... tôi không biết,” tôi nói.

Bầu không khí đã tan biến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.