ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 207

“Họ phải đổi sang dùng Panther,” Jack nói nốt. “Cho phép tôi nói

thêm rằng tôi rất hài lòng với mọi sản phẩm của công ty ngài, và đã nghiện
mặc bộ đồ đi bộ của Panther, bộ đồ thể thao dễ chịu nhất mà tôi từng biết.”
Anh ta nhìn đăm đăm vào bức thư, rồi ngẩng lên mỉm cười. Trước sự ngạc
nhiên của tôi, mắt anh ta sáng lên lấp lánh. “Cô biết không, Pete sẽ ngưỡng
mộ điều này.”

“Pete Laidler?” tôi lưỡng lự hỏi.

“Đúng. Chính Pete là người nghĩ ra toàn bộ ý tưởng về hồ sơ

Leopold. Anh ấy vẫn luôn làm thế này.” Anh ta vỗ vào bức thư. “Tôi giữ
được không?”

“Tất nhiên,” tôi nói, hơi kinh ngạc.

Anh ta gập nó lại nhét vào túi quần. Yên lặng trong vài giây. “Vậy,”

cuối cùng Jack nói. Anh ta ngẩng đầu lên nhìn tôi với vẻ mặt không thể
hiện điều gì. “Cô đã chia tay với Connor.”

Bụng tôi nhộn nhạo. Tôi không biết phải nói gì.

“Vậy đấy.” Tôi vênh cằm bướng bỉnh. “Anh đã quyết định ở lại.”

“Đúng, vậy đấy...” Anh ta xòe tay ra, đăm chiêu nhìn mấy ngón tay.

“Tôi nghĩ tôi sẽ xem xét kỹ lưỡng hơn mấy chi nhánh ở châu Âu.” Anh ta
nhìn lên. “Thế còn cô?”

Anh ta muốn tôi nói tôi chia tay Connor vì anh ta, phải không? Tôi sẽ

không nói điều đó. Không bao giờ.

“Cùng lý do vậy thôi.” Tôi gật đầu. “Chi nhánh châu Âu.”

Miệng Jack miễn cưỡng cong lên nụ cười.

“Tôi hiểu. Và cô không sao chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.