ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 206

cũng dùng mật mã Leopold. Anh ta nhấc điện thoại lên và, sau một giây,
anh ta nói, “Jack, Emma Corrigan đang ở đây cùng với hồ sơ Leopold.” Sau
đó anh ta đặt điện thoại xuống, nói mà không mỉm cười, “Cô vào đi.”

Tôi bước vào, cảm thấy bứt rứt. Căn phòng khổng lồ lát sàn gỗ, và

Jack ngồi sau một chiếc bàn gỗ lớn. Khi anh ta nhìn lên, đôi mắt anh ta ấm
áp thân thiện, và tôi cảm thấy nhẹ nhõm đi được đôi chút.

“Chào cô,” anh ta nói.

“Chào anh,” tôi đáp lại. Một khoảng yên lặng ngắn ngủi.

“Vậy, ừm, đây là hồ sơ Leopold,” tôi nói, rồi đưa cho anh ta tập hồ

sơ.

“Hồ sơ Leopold.” Anh ta cười. “Tốt lắm.” Sau đó anh ta mở ra và

ngạc nhiên nhìn tờ giấy. “Cái gì đây?”

“Đó là... một bức thư của ông Leopold ở Công ty Leopold.”

“Cô soạn thảo một bức thư của ông Leopold?” Giọng anh ta có vẻ

sửng sốt, và đột nhiên tôi cảm thấy mình thật ngốc nghếch.

“Chỉ là để đề phòng trường hợp tôi đánh rơi tập hồ sơ xuống sàn và

có người nhìn thấy thôi,” tôi lầm bầm. “Tôi nghĩ mình sẽ nhanh chóng bịa
ra được cái gì đó. Nó không quan trọng.” Tôi cố gắng rút lại tập hồ sơ,
nhưng Jack đưa nó ra khỏi tầm với của tôi.

“ ‘Từ văn phòng của Ernest P. Leopold’,” anh ta đọc to, khuôn mặt

ánh lên vẻ thích thú. “Tôi thấy ông ta muốn đặt hàng 6.000 thùng Panther
Cola. Một khách hàng khá đấy, cái ông Leopold này.”

“Cái đó dùng cho một sự kiện công ty,” tôi giải thích. “Họ thường

dùng Pepsi, nhưng gần đây một nhân viên của họ dùng thử Panther Cola, và
nó ngon đến mức...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.