ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 211

“Tớ biết cậu mê mẩn anh ấy,” Lissy nói lần thứ một triệu. “Tớ biết

điều đó. Ngay từ giây phút cậu bắt đầu nói về anh ấy.” Cô ấy nhìn vào hình
tôi trong gương. “Nếu là tớ thì tớ sẽ để nguyên bên lông mày phải đó.”

“Thật sao?” Tôi săm soi ngắm nhìn mặt mình.

“Emma, không được nói hết với đàn ông về bản thân mình! Cậu phải

giữ lại thứ gì đó! Mẹ luôn nói với tớ, ta không bao giờ nên để một người
đàn ông thấy cảm xúc hoặc những thứ bên trong túi xách của ta.”

“Quá muộn rồi,” tôi nói, với đôi chút ngang ngạnh. “Anh ấy đã biết

hết.”

“Vậy thì chuyện này sẽ chẳng đi đến đâu đâu,” Jemima nói. “Anh ta

sẽ không bao giờ tôn trọng cậu.”

“Có đấy.”

“Emma,” Jemima nói, gần như thương hại. “Cậu không hiểu sao? Cậu

đã thất bại rồi.”

“Tớ chưa thất bại!”

Đôi khi tôi nghĩ Jemima không coi đàn ông là con người, mà là người

máy ngoài hành tinh, những kẻ phải được chinh phục bằng bất cứ phương
tiện nào có thể.

“Cậu làm thế chẳng giúp được gì cho cô ấy, Jemima,” Lissy xen vào.

“Thôi nào. Cậu đã hẹn hò với rất nhiều doanh nhân giàu có. Chắc chắn cậu
phải có những lời khuyên tốt chứ!”

“Được rồi.” Jemima thở dài, đặt túi xách xuống. “Đây là một việc vô

vọng, nhưng tớ sẽ cố gắng hết sức.” Cô ta bắt đầu quệt móng tay. “Đầu tiên
là phải trông thật chỉnh tề.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.