ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 251

“Đây là Lissy, ở chung căn hộ với em,” tôi nói khi người lái xe trở lại

xe. “Lissy, đây là Jack.”

“Chào anh,” Lissy nói và cười, ngượng ngập khi họ bắt tay.

Khi chúng tôi lên cầu thang để lên nhà, tôi chợt nhận thấy cái cầu

thang hẹp đến thế nào, và bức tường màu kem bị bong tróc ra sao, còn tấm
thảm thì bốc mùi bắp cải. Có lẽ Jack sống trong một biệt thự nguy nga. Có
lẽ nhà anh có cầu thang lát đá cẩm thạch hoặc gì đó.

Nhưng như vậy thì sao chứ? Đâu phải ai cũng có bậc thang ốp đá cẩm

thạch.

Dù sao thì cầu thang của chúng tôi có lẽ cũng khá xập xệ. Lạnh lẽo và

kêu cót két. Bạn có lẽ sẽ bị bước hụt suốt, và nó cũng rất dễ sứt nữa…

“Emma, nếu cậu muốn chuẩn bị, tớ sẽ pha cho Jack một ly đồ uống,”

Lissy nói, với một nụ cười mang hàm ý: Anh ấy thật tuyệt!

“Cảm ơn,” tôi nói, bắn trả lại một cái nhìn “thật vậy không?” Tôi vội

vã vào phòng rồi vội vã chải nốt mascara lên mắt còn lại.

Một vài giây sau, có tiếng gõ cửa khe khẽ.

“Chào!” tôi nói, đợi Lissy. Nhưng Jack bước vào, tay cầm một ly

rượu vang ngọt.

“Ồ, cảm ơn!” tôi nói với vẻ biết ơn. “Đúng là em cần một ly rượu

vang.”

“Anh sẽ không vào đâu,” anh lịch sự.

“Không, không sao đâu. Anh ngồi đi!”

Tôi chỉ xuống giường, nhưng trên đó phủ đầy quần áo. Còn cái ghế ở

bàn trang điểm thì chất đống tạp chí. Khốn kiếp, lẽ ra tôi nên dọn dẹp một
chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.