ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 297

“Emma và tôi gần như chị em ruột, tất nhiên rồi,” chị ta ngọt ngào nói

thêm, vòng tay quanh người tôi. “Tôi chắc cô ấy đã nói với anh.”

“Ồ, cô ấy có kể sơ qua,” Jack nói, vẻ mặt anh không biểu lộ điều gì.

Anh cắn một miếng thịt gà nướng và bắt đầu nhai.

“Chúng tôi lớn lên cùng nhau, chúng tôi chia sẻ mọi thứ.” Kerry ôm

chặt lấy tôi và tôi cố gắng mỉm cười, nhưng mùi nước hoa của chị ta gần
như làm tôi chết ngạt.

“Điều đó chẳng tuyệt sao!” mẹ hài lòng nói. “Ước gì tôi có máy ảnh.”

Jack không trả lời. Anh chỉ nhìn Kerry thật lâu, vẻ dò xét.

“Chúng tôi thân thiết với nhau đến không thể thân hơn!” Nụ cười của

Kerry trở nên nịnh bợ hơn. Chị ta ôm chặt tôi đến mức móng tay chị ta bắt
đầu bấm vào thịt tôi. “Chẳng phải sao, Ems?”

“Ờ, đúng,” cuối cùng tôi nói. “Không thể thân hơn.”

Jack vẫn nhai thịt gà. Anh nuốt, rồi nhìn lên.

“Chắc chị thấy rất khó khăn khi quyết định từ chối Emma,” anh thản

nhiên nói với Kerry. “Khi hai người gần gũi nhau đến vậy.”

“Từ chối cô ấy?” Kerry cười giòn tan. “Tôi không hiểu anh đang nói

đến...”

“Cái lần cô ấy nộp đơn xin việc để lấy kinh nghiệm trong công ty chị

và chị từ chối ấy,” Jack nói nhẹ nhàng, và cắn một miếng thịt gà nữa.

Tôi không cử động nổi.

Đó là một bí mật. Điều đó lẽ ra phải được giữ bí mật.

“Sao?” bố hỏi, gần như cười phá lên. “Emma nộp đơn xin việc ở chỗ

Kerry?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.