ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 300

Tôi bắt gặp ánh mắt của Jack và anh khẽ nở nụ cười động viên tôi.

Rôi tôi mạo hiểm liếc sang bố mẹ. Cả hai đều tê liệt, như thể họ không biết
phải làm gì.

Vấn đề là trong gia đình tôi không ai có kiểu bùng nổ cảm xúc ầm ĩ

như vậy.

Trên thực tế, chính tôi cũng không chắc tiếp theo mình phải làm gì

nữa.

“Vậy, ừm... con đi đây,” tôi nói, giọng run rẩy. “Con sẽ đi. Đi thôi,

Jack. Bọn con có việc phải làm.”

Với đôi chân run rẩy, tôi xỏ giày cao gót và bước đi, hơi loạng

choạng. Chất adrenalin vẫn đang chảy khắp cơ thể tôi. Tôi bị kích động quá
mức, tôi hầu như không biết mình đang làm gì.

“Thật tuyệt vời, Emma,” giọng Jack vang đến tai tôi. “Em thật tuyệt!

Vô cùng... đánh giá hậu cần,” anh nói thêm, to hơn bình thường khi chúng
tôi đi ngang qua Cyril.

“Cả đời em chưa từng nói như vậy,” tôi nói. “Tôi chưa từng... quản lý

hoạt động kinh doanh,” tôi vội vã thêm vào, khi chúng tôi đi qua vài người
của Phòng Kế toán.

“Anh cũng đoán vậy,” anh ấy nói, lắc đầu. “Chúa ơi, cô chị họ của

em... đánh giá hiệu quả thị trường.”

“Chị ta đúng là... bảng tính,” tôi nói nhanh khi chúng tôi đi ngang qua

Connor. “Vậy... tôi sẽ đánh máy cái đó cho anh, anh Harper.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.