ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 338

Tôi tưởng anh và tôi...

Cơn đau đột nhiên vỡ òa, choán lấy tôi, và tôi vùi đầu vào tay.

“Vậy sao anh ta biết nhiều về cô như vậy?” Aidan ngập ngừng nói.

“Cô và anh ta... là một cặp?”

“Chúng tôi gặp nhau trên máy bay.” Tôi nhìn lên, cố gắng kiểm soát

bản thân. “Và... tôi dành cả chuyến đi kể cho anh ta nghe về bản thân mình.
Và sau đó chúng tôi hò hẹn vài lần, và tôi tưởng...” Giọng tôi bắt đầu run
rẩy. “Tôi cứ nghĩ chuyện đó... anh biết đấy.” Tôi cảm thấy má mình đỏ như
gấc chín. “Là tình yêu thực sự. Nhưng sự thật là, anh ta chưa bao giờ quan
tâm đến tôi, phải không? Không hẳn. Anh ta chỉ muốn tìm hiểu xem một cô
gái bình thường trên phố là như thế nào. Cho cái chị trường mục tiêu ngớ
ngẩn của anh ta. Cho dòng sản phẩm mới ngớ ngẩn dành cho phụ nữ của
anh ta.”

Khi nhận thức đó ập đến với tôi lần đầu tiên, một giọt nước mắt lăn

xuống má, nhanh chóng được nối tiếp bởi một giọt khác.

Jack đã lợi dụng tôi.

Đó là lý do anh ta mời tôi đi ăn tối. Đó là lý do anh ta bị tôi hấp dẫn.

Đó là lý do anh ta thấy mọi điều tôi nói đều thú vị. Đó là lý do anh ta bị hút
hồn.

Đó không phải là tình yêu. Đó là kinh doanh.

Đột nhiên, dù không cố ý, tôi khóc nức nở.

“Tôi xin lỗi,” tôi nuốt nước mắt. “Tôi xin lỗi. Tôi chỉ... chuyện này

thật quá sốc đối với tôi.”

“Đừng lo,” Aidan nói đầy thông cảm. “Đó là phản ứng hoàn toàn tự

nhiên.” Anh ta lắc đầu. “Tôi không biết nhiều về kinh doanh lớn, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.