ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 381

Tôi khẽ nhún vai theo kiểu nếu-thích-thì-anh-cứ-nói-với-tôi.

“Linh cảm. Liệu chúng ta có mua thứ này? Liệu chúng ta có thích thứ

này? Liệu chúng ta có ủng hộ thứ này? Đó là điều bọn anh hỏi nhau. Ngày
nào cũng vậy, hết lần này đến lần khác.” Anh lưỡng lự. “Trong vài tuần qua,
anh chìm đắm trong dòng sản phẩm mới dành cho phụ nữ. Và anh thấy
mình luôn tự hỏi... liệu Emma có thích thứ này? Liệu Emma có uống thứ
này? Liệu Emma có mua thứ này?” Jack nhắm mắt giây lát, rồi mở ra.
“Đúng, em ở trong suy nghĩ của anh. Đúng, em mang lại ý tưởng cho công
việc của anh. Emma, cuộc sống và công việc của anh luôn bị lẫn lộn. Đó là
cách anh vẫn sống và làm việc từ trước tới nay. Nhưng điều đó không có
nghĩa là cuộc đời anh không thực.” Anh lưỡng lực. “Điều đó không có
nghĩa là những gì chúng ta đã có... chúng ta đang có... bớt thực đi chút
nào.”

Anh hít một hơi thở sâu và đút tay vào túi quần.

“Emma, anh không nói dối em. Anh không nhồi nhét suy nghĩ nào

cho em. Anh bị em thu hút ngay giây phút gặp em trên chuyến bay đó.
Ngay giây phút em ngước nhìn anh và nói ‘Tôi thậm chí còn không biết
mình có điểm G không!’ Anh đã bị cắn câu. Không phải vì công việc... mà
bởi vì em. Bởi vì con người em. Từng chi tiết nhỏ xíu.” Một nụ cười thoáng
hiện lên trên mặt anh. “Từ cách em chọn lá số tử vi mỗi sáng cho tới cách
em viết lá thư của Ernest P. Leopold. Tới kế hoạch tập thể dục của em dán
trên tường. Tất cả những điều đó.”

Ánh nhìn của anh gắn vào tôi, và cổ họng tôi nghẹn lại. Tôi vô cùng

bối rối. Trong một giây, tôi thấy mình nao núng.

Chỉ trong một giây.

“Tất cả mấy thứ đó đều thật tuyệt,” tôi nói, giọng run lên. “Nhưng

anh làm tôi xấu hổ. Anh xúc phạm tôi!” Tôi xoay người và bắt đầu sải bước
qua đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.