ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 443

Hai mươi sáu

Trong một lúc, tôi không thể cử động. Tôi đứng đó, choáng váng, gió

thổi trên mặt, trân trối nhìn vào một điểm ở cuối con đường nơi chiếc xe
của Jack mất hút. Tôi vẫn nghe thấy tiếng anh. Tôi vẫn có thể thấy mặt anh.
Cách anh nhìn tôi như thể anh không quen biết tôi, sau mọi chuyện.

Cơn đau bùng phát khắp cơ thể và tôi nhắm mắt, gần như không chịu

đựng nổi. Giá mà tôi có thể quay ngược lại thời gian... giá mà tôi mạnh mẽ
hơn... giá mà tôi dẫn Jemima và bạn cô ta khỏi chỗ đó... giá mà tôi lên tiếng
nhanh hơn khi Jack xuất hiện...

Nhưng tôi không làm thế. Và mọi chuyện đã quá muộn.

Một nhóm khách của bữa tiệc đi ra ngoài vỉa hè, cười đùa và nói

chuyện về taxi.

“Cô không sao chứ?” một người tò mò hỏi tôi khiến tôi giật mình.

“Tôi không sao,” tôi nói. “Cảm ơn.” Tôi nhìn một lần nữa ở nơi chiếc

xe của Jack mất hút, rồi buộc mình quay người lại và từ từ trở vào bữa tiệc.

Tôi thấy Lissy và Jemima vẫn ở trong căn phòng nhỏ. Jemima rúm lại

vì sợ hãi khi bị Lissy công kích.

“... con khốn ích kỷ non nớt! Cậu làm tôi phát ốm, cậu biết chứ?”

Tôi từng nghe ai đó nói trong phiên xử Lissy giống như một con chó

dữ mà chưa bao giờ hiểu tại sao. Nhưng giờ đây, khi nhìn cô đi đi lại lại, hai
mắt tóe lửa giận dữ, bản thân tôi cũng thấy hơi sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.