ANH CÓ THỂ GIỮ BÍ MẬT? - Trang 89

ràng, ở chuẩn mực cao nhất... Những giấy tờ này là gì đây?” ông ta đột
nhiên gắt lên, nhìn một đống bản in thử xếp gọn gàng ở góc phòng, cạnh
bàn Fergus Grady.

“Đó là... ảnh minh họa của chiến dịch Kẹo gôm Panther,” Fergus nói,

anh ta rất rụt rè và sáng tạo. “Tôi không còn đủ chỗ trên bàn nữa.”

“Chúng không được phép ở chỗ đó!” Cyril nhấc đống giấy lên và

tống vào người Fergus. “Cất chúng đi ngay. Nếu anh ấy hỏi ai bất cứ điều
gì, hãy tỏ ra vui vẻ và tự nhiên. Khi anh ấy tới, tôi muốn tất cả đều làm việc.
Hãy làm những việc bình thường mà mọi người vẫn làm hằng ngày.” Ông ta
điên cuồng nhìn quanh. “Một số người có thể gọi điện thoại, một số có thể
đánh máy tính... một số người có thể đang suy nghĩ sáng tạo... Hãy nhớ, bộ
phận này là trung tâm của công ty. Panther nổi tiếng vì sự xuất sắc trong
ngành marketing!”

Ông ta ngừng lời và chúng tôi đều im thin thít nhìn ông ta.

“Làm việc đi!” Ông ta lại vỗ tay. “Đừng có đứng đần ra đó. Cô đấy!”

Ông ta chỉ vào tôi. “Nhanh lên! Đi đi!”

Ôi Chúa ơi. Bàn tôi chất đầy các thứ. Tôi mở ngăn kéo và gạt cả đống

giấy tờ vào bên trong, sau đó với đôi chút hốt hoảng, tôi bắt đầu lau sạch
mấy cây bút trong ống đựng văn phòng phẩm. Ở bàn bên cạnh, Artemis
Harrison đang tô lại son môi.

“Được gặp anh ấy thật đầy cảm hứng,” cô ta nói, ngắm mình trong

chiếc gương nhỏ. “Cậu biết đấy, rất nhiều người cho rằng một mình anh ấy
đã thay đổi cả bộ mặt marketing.” Đôi mắt cô ta dừng ở tôi. “Cậu mặc áo
mới phải không, Emma? Ở đâu vậy?”

“Ờ, French Connection,” tôi nói sau thoáng ngập ngừng.

“Tớ vừa ở French Connection cuối tuần trước.” Mắt cô ta nheo lại.

“Tớ không thấy mẫu đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.