ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 149

nhưng thấy mặt bàn càng lúc càng dao động mạnh thì cuối cùng run rẩy kêu lên:
“Tớ cũng đang bay đây… có phải là động đất không?”.

Đúng lúc cô nói hai chữ “động đất” thì một tiếng hét vang lên từ góc nhà ăn

bên kia. Nhà ăn vốn yên tĩnh bỗng chốc như bị tạt một thìa dầu sôi, đang nổ đùng
đùng. Những người đang đờ đẫn đều lần lượt dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra cầu
thang, nhưng trừ một số ít người động tác nhanh nhẹn, ở gần cửa nhất, thì đa số
còn lại giống như những khối thịt bị đè nén cao độ, cùng chen chân nhau ra cầu
thang. Có người bị đụng trúng, tiếng hét và tiếng khóc khiến quang cảnh đã bất
an nay càng thêm hỗn loạn.

Đây là lần đầu tiên Đại A trải qua trận động đất, Xuyên Thiên Tiêu cũng

vậy, hai người đều căng thẳng tột độ, muốn ra ngoài nhưng bất lực nhìn dòng
người chen ra quá đông, họ đành đứng ở chân tường, nhìn cầu thang gần ngay
trước mặt mà than thở.

Vừa nãy, Đại A suýt bị người ta xô ngã, không phải Trần Khinh nhanh tay

nhanh mắt kéo cô và Xuyên Thiên Tiêu đến chân tường đứng thì hậu quả thật khó
tưởng tượng.

“Trần Mạn Mạn, cậu có chắc là chúng ta không nên gấp gáp ra ngoài ngay

mà ở lại đây không? Trần nhà này có chắc chắn không? Sẽ không sập xuống
chứ?” Đại A nhìn trần nhà trên cao, vẻ mặt lo lắng, đây là lần đâu tiên cô gặp
phải động đất, hồn phách bay đi đâu mất cả, nhưng lại có người rất bình tĩnh.

Trần Khinh đưa một miếng móng giò cho Đại A, khi bị từ chối một cách kỳ

thị thì lại chuyển sang cho Xuyên Thiên Tiêu, trong tay cô cũng đang cầm một
miếng.

“Không sao, động đất nhỏ không cần chạy, động đất lớn chạy không nổi, bố

tớ nói là sống hay chết đều do cuộc đời định sẵn hết rồi”.

“Thế thì chúng ta ít nhất cũng phải chạy chứ…” Đại A yếu ớt nói.

“Ừ”, Trần Khinh gật gù, “Trừ phi chạy ra ngoài được”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.