ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 157

“Thi đứng hạng nhất trong khóa,” Tất Ca vì chuyện gia đình mà rầu rĩ ít nói

mấy hôm nay, sa sầm mặt lên tiếng, “Tớ không muốn cứ thi đứng thứ hai mãi, tớ
muốn đứng hạng nhất.”

“Cậu nói thế không phải là chuyện nên làm, bốn điều cần làm trong đại học

là: yêu đương, học lại, thi lại, cúp tiết, ‘mọt sách’ như cậu có hiểu không?” Đại A
chỉ vào trán Tất Ca.

Câu này đã chọc tức Tất Ca, cô nàng đang định nổi cáu thì trong tay bỗng

xuất hiện một chai bia, do Trần Khinh nhét vào. Tất Ca bĩu môi, rút lại lời định
nói, hậm hực uống một ngụm, không nói gì nữa.

“Còn không? Xuyên Thiên Tiêu, cậu muốn làm gì khi học đại học?” Trần

Khinh lại hỏi.

Câu hỏi này khiến nụ cười trên gương mặt Xuyên Thiên Tiêu đông cứng lại,

cô cúi đầu, ngón tay đan vào nhau, mãi sau mới chậm rãi trả lời: “Không có gì,
sống cho tốt năm năm đó.”

Cảm xúc cô đơn hiện rõ trong mắt Xuyên Thiên Tiêu dường như cũng chỉ

trong tích tắc, Trần Khinh phát hiện ra hình như trong lòng mỗi người ít nhiều
cũng đều có bí mật, những bí mật đó có cái mang ra nói được, có cái lại không
thể để người khác biết.

Trần Khinh cười rồi nói: “còn một chuyện nữa, không làm thì tiếc lắm.”

“Cái gì? Mọi người đồng thanh hỏi.

“Ăn thịt, uống bia, nói chuyện thâu đêm.

“Có gì mà không được?” Đại A nhướn mày, “Xuyên Thiên Tiêu, mang bia

của cậu ra đây, hiếm khi Trần Mạn Mạn nghĩ thông suốt, biết cuộc sống không
chỉ có một Hạ Đông Giá, chúng ta còn không chơi tới cùng với cậu ấy.”

“Được thôi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.