ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 279

Chủ đề xoay chuyển hơi nhanh, Trần Khinh chớp mắt, gò má đỏ ửng.

“Hơn hai... hai năm...”, cô ấp úng.

“Trong lúc đó, có phải anh chưa từng gật đầu? Không cần trả lời, anh đúng

là chưa từng gật đầu.” Anh ngửa mặt lên, vẻ mặt hà khắc nhưng lại không thể
ghét nổi, “Nhưng em vẫn kiên trì lâu như thế. Điều đó có nghĩa là gì? Con gái
ngốc nghếch thì có, nhưng ngốc như em thì lại chẳng có mấy người”.

Nói gì thế, anh đang định nói gì? Ngọn lửa nho nhỏ trong lòng Trần Khinh

bùng cháy, cô ghét nhất là nhắc lại chuyện cũ. Chưa kịp mở miệng nói thì đã bị
lòng bàn tay rất lớn bịt lại.Giọng nói sâu cay lại vang lên: “Nhưng cô gái nào có
tâm lý, sinh lý bình thường một khi đã nảy sinh tình cảm với một chàng trai thì
nhất thời sẽ không buông bỏ được, người bạn chung phòng của em chắc là mọi
mặt đều bình thường chứ?”.

“Tất nhiên rồi.”

“Thế nên, cô bạn ấy không thể từ bỏ Diệp Lý nhanh như vậy được, làm thế

đa phần là do ấm ức thôi, trẻ con quá!”

Anh gần như cùng một suy nghĩ với cô, Trần Khinh bỗng trầm tư, vậy thì

phải làm sao?

“Ban nãy em đi tìm Diệp Lý để làm gì?”

“Trả tiền.” Nói đến đây, Trần Khinh sờ tiền trong túi, Diệp Lý không có

mặt, đương nhiên tiền cũng không trả được.

“Đưa tiền cho anh đi.”Hạ Đông Giá chìa tay, ngón tay ngoắc ngoắc cô.

“Để làm gì?”

“Làm gì hả? Bây giờ anh đang theo đuổi em, đổi lại là anh, anh qua lại với

một nữ sinh từng có ý với anh, em sẽ làm thế nào? Đương nhiên là cắt đứt mọi cơ
hội gặp mặt của anh và cô ta mà không cần lý do rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.