ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 353

“Cái cô gái tên Đại A đó có phải là cô bé cao gầy, có quan hệ rất tốt với Trần

Khinh?” Hàng Chu tỏ vẻ hứng thú, xoay đôi đũa trong tay, nhìn Hạ Đông Giá,
“Liệu có phải cô ta phá hoại cuộc thi của Trần Khinh không?”.

Nhớ lại những gì đã trải qua trong quá khứ, nắm tay của Hạ Đông Giá bất

giác siết chặt.

Nếu thật sự là Đại A làm, thế thì sự đả kích mà cô mập lần này phải chịu

đựng không chỉ đơn giản là thua trong cuộc thi.

“Hàng Chu, chị ăn đi nhé, tôi có việc đi trước.”Hạ Đông Giá quăng lại một

câu rồi đi ra ngoài.

Nhìn bóng dáng nhanh nhẹn đó, Hàng Chu không còn cười nổi nữa.

Sao thế này, không phải cô trước nay luôn mạnh mẽ hay sao? Sao lại không

vui như vậy?

Thức ăn đã chọn được mang lên, nhìn một bàn đầy thức ăn đó, cô lại không

thấy thèm gì cả.

“Trần Khinh.” Cô ta đọc cái tên đó như đang mài dũa, bất ngờ ngoài cửa sổ,

một bóng người quen thuộc đã thu hút ánh nhìn.

Trong khoa có sự điều chỉnh tiết học, Trần Khinh quên mang theo sách, vội

vàng chạy ra ngoài mua. Mới vào tiệm sách liền nghe thấy có người gọi tên mình,
cô quay lại, khi nhìn rõ người đó là Hàng Chu thì bất giác nín thở.

Hàng Chu và Dân Bản Địa, hai người được xem là người Trần Khinh không

biết phải đối mặt thế nào nhất trong lúc này.

Gồng mình lên, cô gọi “Cô Hàng”.

“Đừng gọi tôi là cô Hàng nữa, tôi đã nghỉ việc rồi.” Đôi mắt liếc nhìn một

vòng giá sách cao cao sau lưng Trần Khinh, Hàng Chu mỉm cười, “Có thể nói
chuyện với tôi không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.