ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 351

trả lời, luôn luôn có, chỉ có điều không phải là tình cảm yêu mến của đàn ông đối
với phụ nữ. Ở chị và mẹ tôi có quá nhiều điểm tương đồng, hai người mạnh mẽ
giống nhau, cùng đặt sự nghiệp lên hàng đầu, tôi bị mẹ từ bỏ một lần nên dồn hết
tình cảm vào chị. Tôi thừa nhận là nếu ban đầu chúng ta ở bên nhau, tình cảm này
có lẽ sẽ phát triển sâu đậm hơn, nhưng “nếu như” đó không xảy ra, chị đã rời xa
tôi. Bây giờ chị quay về rồi, nhưng tôi đã nhận ra tình cảm của mình”.

“Ý anh là, anh không thích em nữa?”

Gió mạnh thổi hết đám mây đi, ánh mặt trời ló dạng, rạng rỡ trong veo như

tâm trạng Hạ Đông Giá lúc này.

“Thích” là “yêu” một chút, “yêu” chính là “thích” nhẹ nhàng, anh mừng là

khi người đó chưa đi xa, anh đã nhận ra trái tim của mình.

“Cảm ơn chị, Hàng Chu.” Nếu chị không quay về, có lẽ anh vẫn còn cho

rằng tình cảm của mình đang nằm ở phương trời xa xôi.

Không phải chưa từng bị từ chối, nhưng chưa từng nghĩ rằng có một ngày,

người từ chối mình lại là anh.

Hơi thất thần, Hàng Chu miễn cưỡng cười, nhìn Hạ Đông Giá: “Đông Giá,

anh nói gì?”.

“Hàng Chu, tôi thừa nhận trước kia tôi có thiện cảm với chị, nhưng đó

không phải là thích. Mẹ tôi dâng hiến một đời cho sự nghiệp y học, tôi và bố tôi
bị bà xếp ở hạng hai thậm chí là còn thấp hơn thế nữa, tôi không cam tâm, cũng
chính vì sự không cam tâm ban đầu đã khiến tôi có thiện cảm với chị. Chị và mẹ
tôi rất giống nhau, cùng mạnh mẽ, cùng xem việc trị bệnh cứu người quan trọng
hơn hết thảy.”

“Vậy nên, xét ở một mức độ nào đó, em đã cho anh tình mẫu tử à?”

Hàng Chu cười khổ, giọng thấp xuống, “Nhưng Đông Giá này, bây giờ đến

lượt em thấy không cam tâm rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.