ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 91

“Thật sự nếu muốn cô bé từ bỏ thì để cô bé thôi học là tốt hơn chứ?”

“Làm sao được?” Câu trả lời cao giọng khiến Hạ Đông Giá bất giác nhận ra

điều gì đó, anh nhìn Hàng Chu, bất ngờ nhìn thấy một ánh mắt như thấu hiểu tất
cả.

“Chị đang dò hỏi tôi sao?” Quay mặt đi, giọng anh bỗng thấp hẳn. Câu tỏ

tình có phần bi thương cũng giống như sắc trời, trong veo mà xanh thẫm. Giống
như bao năm về trước, anh ngửa đầu lên, khàn giọng nói: “Chị biết rõ người mà
tôi thích là chị”.

“Đã nói không nhắc đến chuyện đó rồi mà.” Hàng Chu cũng có phần hối

hận, đang yên đang lành tự dưng nhớ đến quá khứ làm gì, cô mím môi, “Đúng
rồi, chuyện của Trần Khinh, cậu để tôi suy nghĩ đã”.

“Ừ”, cảm xúc bỗng dưng trở nên phiền muộn, Hạ Đông Giá vò tóc, sực nhớ

ra anh tìm Hàng Chu là có việc muốn nhờ vả.

Trần Khinh quay về ký túc, đờ đẫn nhìn hành lý dưới đất, nói thật là có

những chuyện cô vẫn không hiểu nổi. Nhìn Đại A đang bận rộn giúp cô xếp hành
lý, Trần Khinh chống cằm, mơ màng hỏi: “Cậu nói xem thầy Hạ nghĩ ra chiêu gì
để bảo tớ ở lại nhỉ?”.

“Mặc kệ chiêu gì, chỉ cần có thể để cậu ở lại thì dù là chuyện phi pháp cũng

được”, Đại A ném áo khoác trong tay, liếc nhìn Trần Khinh, vẻ mặt có phần
nghiêm túc, “Mạn Mạn, về Hạ Đông Giá và Hàng Chu, cậu nghĩ thế nào?”.

“Đại A, bàn với cậu chuyện này.”

“Nói!” Đại A bực nhất là trong giờ phút này mà còn một mực nghĩ cho thầy

Hạ, nhưng Trần Khinh lúc nào cũng thế. Cô hậm hực nhìn miệng Trần Khinh, cứ
như một khi có những lời đại nghịch bất đạo, vi phạm giá trị quan nào đó thoát ra
từ miệng Trần Khinh, cô sẽ không hề khách sáo mà lao tới xé rách nó ra vậy.

Trần Khinh thì lại không chút e sợ, cô cười tít mắt, nhìn Đại A: “Sau này

cậu nói gì cũng đừng thẳng thừng, sắc bén như thế được không, thịt tớ dày, cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.