ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 56

Chương 5

Sau sáu tháng ở Janus, Tom lại được tận hưởng sự hiếu khách của bà

Mewett thêm một lần nữa, vì lý do đột xuất: vị trí người gác đèn ở Janus
bây giờ đã thành việc chính thức. Trimble Docherty không hề tỉnh táo lại,
mà còn loạn trí hơn, và đã gieo mình xuống một vách đá núi hoa cương ở
Albany có tên là Khoảng Trống. Lúc nhảy xuống ông ta vẫn đinh ninh là
mình đang nhảy xuống con thuyền do bà vợ lái. Vậy là Tom được gọi vào
bờ để nói chuyện công việc mới, làm giấy tờ và nghỉ ngơi trước khi nhận
nhiệm vụ chính thức. Đến lúc này năng lực của Tom đã quá rõ ràng, Cục
Hải đăng Fremantle không cần phải tuyển người ở đâu khác nữa.

“Có được người vợ tốt rất là quan trọng,” Đại tá Hasluck nói khi Tom

chuẩn bị rời văn phòng cảng. “Bà Moira Docherty biết tự vận hành đèn,
sống với Trimble quá lâu rồi mà. Cũng phải là kiểu phụ nữ đặc biệt lắm
mới chịu sống ngoài Hải đăng. Khi nào tìm được đúng người là anh phải
cưới liền tay. Nhưng mà, kiểu này thì anh lại phải ở thêm một thời gian
nữa...”

Khi Tom rảo bước về lại nhà bà Mewett, anh nghĩ về những món di vật

ngoài hải đăng – đồ đan len của Docherty, lọ kẹo bạc hà của bà vợ vẫn nằm
im trong bếp. Những cuộc đời qua đi, dấu tích còn ở lại. Rồi anh nghĩ về
nỗi tuyệt vọng của người gác đèn bị giằng xé trong niềm nhớ thương người
vợ đã khuất. Đâu chỉ có chiến tranh mới khiến người ta gieo mình xuống
vách núi.

Hai ngày sau khi trở về Partageuse, Tom ngồi im như bộ xương cá voi

trong phòng khách nhà Graysmark. Hai ông bà già trông chừng cô con gái,
như cặp đại bàng giữ con mới nở. Chật vật lắm Tom mới nghĩ ra chuyện để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.