ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 160

Tom nhìn Isabel, nhưng trên gương mặt cô không có chút gì lúng túng.

“Nếu mình quên luôn rồi thì để em chỉ cho,” cô trêu anh.

Tom chờ đợi Isabel hiểu ra ý mình, nhưng cô vẫn mỉm cười. Cuối cùng,

anh nói, “Tôi chạy dở lắm.”

“Nhưng người cha nào cũng tham gia cả,” cậu bé nói, dường như trước

đó chưa gặp ai từ chối.

Tom cẩn thận lựa lời. “Tôi sẽ không qua nổi vòng loại nữa kia.”

Khi cậu bé bỏ đi tìm một vận động viên khác, Isabel nói nhẹ như không.

“Không sao cả, Lucy. Để lát má thi chạy cũng được. Ít nhất cũng có một
người sẵn sàng làm trò hề cho con.” Nhưng Tom không đáp lại nụ cười của
cô.

***

Bác sĩ Sumpton rửa tay khi Isabel mặc áo quần lại sau rèm. Cô đã giữ

đúng lời hứa với Tom là sẽ đi bác sĩ khi trở lại Partageuse.

“Thực ra không có trục trặc gì cả,” ông ta nói.

“Vậy thì là cái gì? Cháu có bị bệnh gì không?”

“Không sao cả. Chỉ là thay đổi bình thường thôi,” bác sĩ vừa nói vừa ghi

chép. “Cô cũng còn may là đã kịp có con, nên chưa đến nỗi như nhiều
người khác, khi mãn kinh sớm như vậy. Còn những triệu chứng khác thì tôi
e là cô phải cắn răng mà chịu. Khoảng một năm nữa sẽ hết. Quy luật tự
nhiên mà.” Ông ta mỉm cười nhìn cô. “Rồi sau đó cô sẽ thấy nhẹ nhõm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.