ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 284

Chương 26

Cũng như nhiều tòa nhà khác trong thị trấn, đồn cảnh sát ở Mũi

Partaguese được làm từ thứ đá tại chỗ và gỗ của những cánh rừng quanh
đó. Mùa hè đồn cánh sát nực như lò nướng còn mùa đông thì lại như thùng
đá, khiến đồng phục cũng phải thay đổi những hôm nóng quá hay lạnh quá.
Mỗi khi có mưa lớn, mấy phòng giam bị ngập lụt, nhiều mảng trần nhà
võng xuống, có lần còn rơi hẳn xuống khiến một tù nhân phải bỏ mạng.
Perth không hề muốn chi tiền để sửa sang lại cho đàng hoàng, vậy nên đồn
xứ Mũi luôn có cái vẻ thương vong vĩnh viễn, chắp vá tạm bợ hơn là được
sửa sang chỉn chu.

Septimus Potts ngồi ở chiếc bàn đặt gần quầy lễ tân, điền tờ đơn với

nhũng chi tiết ít ỏi mà ông biết về anh con rể. Ông biết tên đầy đủ của
Frank, biết ngày sinh – những thông tin đó có trên tờ biên nhận bia mộ.
Nhưng còn nơi sinh, tên cha mẹ… “Anh nghe đây, tôi nghĩ có thể giả định
Frank cũng có cha mẹ, vậy là được rồi. Giờ cần tập trung vào chuyện
chính,” ông ta lớn giọng, khiến Garstone phải ngả người lùi lại phía sau,
Septimus quá thạo động tác đó qua nhiều năm trên thương trường. Viên
cảnh sát đành nhượng bộ, xem như bản cáo trạng ban đầu của Tom đã được
viết xong. Ngày nạn nhân mất tích thì quá dễ rồi – lễ Anzac, 1926; nhưng
còn ngày chết thì sao?

“Anh đi mà hỏi tay Sherbourne vậy,” Potts chua chát nói, vừa lúc Bill

Graysmark bước vào đồn.

Septimus quay lưng lại. Hai người nhìn nhau, hằn học như hai con bò tót

già. “Tôi sẽ đi gọi hạ sĩ Knuckey,” viên cảnh sát lập bập nói rồi đứng dậy,
chân ghế đập chan chát xuống nền nhà. Anh ta đập rầm rầm lên cửa phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.