ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 286

Knuckey nhìn lên. “Vậy anh có trả lời được câu này không hả Bill: Tại

sao Tom Sherbourne không hề lên tiếng phủ nhận?”

“Bởi vì anh ta…” Những lời nói bật ra trước khi Bill kịp hiểu người cảnh

sát vừa nói gì, ông lập tức hỏi lại: “Ý anh là sao, không phủ nhận là sao?”

“Lúc tụi tôi ra Janus, anh ta khai là đứa bé bị dạt lên đảo trên chiếc

xuồng với một người chết. Anh ta đòi giữ nó lại. Anh ta cho là người mẹ đã
chết đuối, vì trên xuồng có một chiếc áo len phụ nữ. Còn kể rằng Isabel
muốn báo cáo lại hết nhưng bị anh ta cản. Anh ta đổ thừa là vì Isabel không
sinh con được cho anh ta. Từ đó về sau toàn là dối trá, nguyên một màn
kịch. Tụi tôi phải điều tra, Bill à.” Viên cảnh sát ngập ngừng, rồi hạ giọng.
“Rồi còn chuyện Frank Roennfeldt làm sao mà chết nữa. Ai mà biết
Sherbourne còn giấu chuyện gì? Ai mà biết anh ta bắt Isabel phải im lặng
về những chuyện gì nữa? Tình hình xấu lắm Bill à.”

***

Lâu lắm rồi thị trấn mới xôn xao như thế. Như lời vị tổng biên tập tờ

South Western Times nói với đồng nghiệp trong quán rượu, “Thiếu điều
Chúa Jesus xuất hiện, mua cho mỗi người một ly nữa thôi. Mẹ con đoàn tụ,
một cái chết bí ẩn, còn già Potts thì tung tiền như thể... như thể là đang lễ
Giáng Sinh vậy! Dân tình tò mò bao nhiêu cũng không đủ.”

***

Ngày hôm sau khi đứa bé trở về, căn nhà của Hannah vẫn còn treo những

dải trang trí bằng giấy kếp. Một con búp bê mới, mặt sứ nhỏ xinh sáng lên
trong nắng chiều ngồi lạc lõng trên chiếc ghế trong gốc nhà. Hai mắt nó mở
to, im lặng mời gọi. Chiếc đồng hồ trên bệ lò sưởi vẫn tích tắc thản nhiên,
và chiếc hộp nhạc cứ chơi bài “Rock-a-bye Baby”, âm điệu nghe quai quái,
dọa dẫm. Tiếng khóc vọng lại từ sân sau át cả tiếng nhạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.